Nếu không phải do lúc trước khi qua đời Cẩn Lão Gia không cầu xin ông mang theo Cẩn Huyên rời đi, chỉ sợ một nhà bọn họ đã chết không còn một ai sống.
Nói thế nào cũng xem như ông chính là ân nhân của Cẩn Huyên, nếu không có ông Cẩn Huyên sẽ được như bây giờ sao?
Không nghĩ tới Cẩn gia vậy mà lại đối xử với người ân của bọn họ như vậy.
Mã Tướng Quân:" Hậu cung phức tạp, phụ thân giúp con một lần cũng không thể mãi giúp con, việc nào không cần dùng đến tình cảm thì dùng lí trí để làm, Tiểu Hy con là người thông minh, đạo lí này con tất nhiên hiểu đúng không."
Mã Hy tất nhiên hiểu.
Mã Gia được như hiện tại đều dựa vào câu nói này mà sống, gia thế bọn họ lớn mạnh cho dù giết chết một mạng cũng không có vấn đề gì, chỉ cần nguỵ tạo một chút bằng chứng mà thôi.
Thái giám, thị vệ trong cung mua chuộc bọn họ không khó, đều là người của Mã Gia.
Mã Hy mím môi, Mã Tướng Quân nhìn bộ dáng này của y thì thở ra một hơi.
- Con tuy thông minh lanh lợi nhưng lại thiếu quyết đoán giống hệt nương của con.
Mã Tướng Quân đứng dậy hai tay đặt phía sau, nói:" Ngày kia ta vào cung sẽ xử lí chuyện này cho con."
Ông nói xong mới rời khỏi nhà chính.
Mã Hy không biết nghĩ tới thứ gì mà nắm chặt tay nuốt một ngụm nước bọt.
Y không phải cố tình hại hoàng hậu đâu, là do Cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-lam-sung-phi-cua-thanh-thuong/3406975/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.