Bước đi thế nào cũng không có ai chỉ dạy, chỉ có bản thân tự tìm một cây gậy dò đường để đi.
Ngã phải tự đứng dậy, lạc đường thì phải tìm đường khác để đi.
Mã Hy lúc trở về Mã gia, già trẻ lớn nhỏ đều vui mừng còn hỏi han không ít thứ.
Nhưng lúc nghe Mã Hy nói trở về một tuần, Mã Tướng Quân liền cau mày.
Nhưng những người khác lại cảm thấy Mã Hy rất được hoàng đế sủng ái còn sợ cô nhớ nhà mà cho trở về một tuần trăng.
Trên đời này có mấy người được như vậy chứ?
- Ai nha, đứa nhỏ Tiểu Hy này thật sự là có phúc được hoàng thượng sủng ái như vậy.
- Còn phải nói sao? Tiểu Hy nhà ta vừa nhìn là biết, khí chất phi phàm từ nhỏ đã xuất chúng, cầm kỳ thi hoạ đều tinh thông.
- Ài, cái gì mà cầm kỳ thi hoạ đều tinh thông? Còn có thi, tửu, hoa, trà* đều học rất nhanh.
[ Thi, tửu, hoa, trà* này là hình thức giải trí của người xưa á, nữ nhân cắm hoa làm thú vui, học trà đạo, tửu chắc là rượu hay sao á. ]
Ngươi một câu ta một câu nói chuyện rất vui vẻ.
Mã Hy được nâng đến tận mây xanh miệng cũng không khép lại được.
Nhưng Mã Tướng Quân tất nhiên biết Tiêu Lâm là người thế nào, trên chiến trường người khác đều gọi hắn là người không có trái tim, gươm nhuốm máu cũng không chớp mắt lấy một cái, rất dứt khoác.
Để Mã Hy trở về lâu như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-lam-sung-phi-cua-thanh-thuong/3406974/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.