Mục đích An Hạ đến phòng Trịnh Ý Lan chỉ đơn giản là muốn chọc tức cô ta, chứ chẳng muốn tốn hơi sức hỏi cô ta nguyên nhân vì sao muốn ép nhóm thợ trang điểm của cô phải giải tán.
Nếu người ta đã muốn làm khó mình thì cần lý do sao? Đơn giản là vì họ thích thì làm thôi. Đối với những kẻ như thế, cách đối phó tốt nhất chính là giữ vững sức chiến đấu, chứ đừng tới khuyên nhủ họ buông tha cho mình gì đó.
Như thế gọi là ngu ngốc!
Vào phòng làm việc gặp cô bé Mỹ An đang đi lòng vòng với vẻ mặt sốt ruột.
Thấy An Hạ đã về, Mỹ An lập tức hỏi:
“Thế nào rồi chị? Tổng giám đốc Trịnh có thay đổi gì về quyết định của cô ấy hay không?”
An Hạ lắc đầu: “Em nghĩ cô ấy sẽ lắng nghe ý kiến của một thợ trang điểm như chị à?”
Mỹ An buồn bã cúi đầu. Chị An Hạ nói không sai, tổng giám đốc Trịnh sao có thể vì mấy lời nói của nhân viên nhỏ mà thay đổi quyết định của mình được chứ!
“Thế giờ mình làm sao đây chị? Lỡ lần này chị Diệp Phi không vượt qua được vòng thi thì nhóm phòng A4 của chúng ta sẽ bị giải tán đấy! Em còn nghe nói ngoài trừ chị Diệp Phi ra còn có vài cô người mẫu xinh đẹp khác tham gia cuộc thi nữa!”
An Hạ không lo mấy về vấn đề Diệp Phi thắng hay thua trong cuộc thi, mà điều cô đang lo là sao Trịnh Á Lan lại đưa ra kế hoạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-dinh-da-tai/2954185/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.