Lúc cả ba trở về căn nhà nhỏ của Kỷ gia đã là 12 giờ trưa.
Kỷ Nghiêu nói với ba mẹ rằng đã dẫn một người bạn về đây, là đàn anh lúc học cấp 3 nên muốn cho anh ở nhờ một khoảng thời gian, thuận tiện dạy phụ đạo tiếng anh cho cậu.
Thời Cảnh năm nay đã 26 tuổi nhưng vẫn trông rất trẻ, bộ dáng cũng có thể miễn cưỡng cải trang thành sinh viên.
Kỷ Hữu Chí và Trần Ái Hoa không hề nghi ngờ anh. Hai người nghe thấy anh muốn giúp đứa con trai ngu dốt của mình phụ đạo thì hận không thể cho anh ở lại mỗi ngày, vô cùng nhiệt tình mà chiêu đãi Thời Cảnh, còn trách Kỷ Nghiêu sao không nói sớm để mua thêm nhiều thức ăn ngon.
Sau khi ăn xong bữa trưa đầy náo nhiệt, Kỷ Nghiêu dẫn Thời Cảnh lên trên lầu dọn đồ. Trần Ái Hoa lặng lẽ kéo Kỷ Tang qua một bên, dò hỏi ý kiến cô: "Buổi tối dì Vương muốn dẫn cháu trai đến ăn cơm, con thấy thế nào?"
Kỷ Tang nghi hoặc, khách đến ăn cơm thì có liên quan gì đến cô? Nghĩ lại thì nhớ tới chuyện lần trước: "Có phải là đối tượng dì Vương giới thiệu để xem mắt không mẹ?"
Thấy Trần Ái Hoa gật đầu, Kỷ Tang nói: "Để con xem thế nào đã."
Kỷ Hữu Chí ở bên cạnh nói: "Còn tưởng có chuyện gì, ở thôn này không có ai tốt như vậy đâu con. Ba đã xem qua ảnh của thằng bé nhà đấy rồi; cũng tuấn tú, lịch sự. Hơn nữa số tài sản cũng phải chừng này."
Nói rồi, ông giơ ra ba ngón tay.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-danh-vien/1060231/chuong-6-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.