Ông Đỏ vừa dứt câu thì vỗ ngay vào mông đít, lập tức Hiếu ngồi đấy cũbg nghe cái tủm phát ra khiến hắn chau mày. Ông Đỏ tốt tính, nhưng cũng nóng tính không ai bằng. Biết bố giận, Hiếu kéo ghế ngồi xích thêm vào ghế ông Đỏ ,mặc dù quả rắm thần sầu ban nãy vẫn còn lảng vảng thối um, hắn nói:
– Thầy cứ nghe con trình bày xong đã, con biết là thầy cho đâu con biết được ngần ấy. Thế nhưng mà con là con trai, lại là người thờ tự sau này. Con mong muốn được ở chung để phụng dưỡng thầy khi đau ốm. Nhà của con cũng là nhà của thầy cơ mà…
Hiếu nói rất hợp lí, ông Đỏ ngồi im lặng ngẫm. Một lúc sau,ông nói với con, giọng đã nhỏ nhẹ hơn đôi chút:
– Thế theo anh, tôi nên chia đất kiểu gì?
Hiếu nhìn thầy,mặt không buồn không vui đáp:
– Ý con thì thế này, con sẽ xây trên đất của ngôi nhà này, phần giữa sẽ của cô Thảo, phần vườn sẽ là của cái Gạo, con cũng không tham lam mà lấy hết của các em nó đâu, thầy đừng có lo.
Hiếu khẳng định chắc nịch, ông Đỏ bật cười, ông đáp:
– Vậy à, vậy sao anh không xây tromg vườn, tôi chia cho như thế anh ý kiến làm cái gì…
Hiếu định lên tiếng phân trần, thì ông Đỏ lại chửi tiếp tục :
– Mày là anh trai cả, kinh tế vững vàng nhất nhà, nói thẳng ra là khôn ranh nhất nhà, tao cho mày xây nhà ở mảng vườn cũbg có lí do cả. Cái Thảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-cua-cai-ngheo/2566479/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.