🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

… Ông Đỏ nhìn ông Lang Nhị ứa nước mắt hai hàng, đang lúc khó khăn không biết bấu víu ai thì ông ấy lại giúp đỡ:



– Nhưng…. sao …. sao ông lại cho tôi mượn? Ông không sợ tôi không trả được à ? Ông có cần lấy gì thế chấp không?



Ômg Đỏ nghi ngờ ,sợ ông Lang đổi ý thì hỏi lại cho chắc cú. Gói mười cái nhẫn vàng vào rồi bỏ vào túi áo ngực cho ông Đỏ, ông Lamg nói;



-Tôi trước giờ nhìn người ít khi lệch lắm, chẳng cần phải thế chấp đâu. Đặt cọc niềm tin là đủ ông Đỏ ạ.



Ông Đỏ lấp lámh đôi mắt vì xúc động. Vội vàng quỳ xuống chân ông Lang, ông Đỏ nói:



– Gia đình tôi biết ơn ông!ông Nhị.



Cầm mười cái nhẫn vàng ông Nhị cho mượn mò mẫm về nhà khi trời tối mà ông đi thậm thụt không khác gì quân ăn trộm. Từ trước tới nay, đã bao giờ ông cầm nhiều tiền thế này đâu, cho nên ông sợ người ta biết rồi cướp.



Nghĩ vừa buồn vừa chua, lại vừa chát. Chạy từ nhà mình tới tít cuối làng để mượn người nhà, mà mình thì nghĩ họ quý trọng và mang ơn, sẽ chẳng tiếc gì khi mình cần giúp đỡ. Ấy vậy mà không, người mang tiếng họ hàng không giúp được tí nào, mà ông lại nhờ được một người quen qua loa, không thân thích. Đúng thật khi khó khăn,người ta mới biết đâu là người dưng nước lã, đâu là chân tình.



Khi về đến nhà, thì Hiếu cũng vừa từ nhà ông bà Phóng về. Nhìn con trai xách tòng teng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-cua-cai-ngheo/2566393/chuong-10.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Giá Của Cái Nghèo
Chương 10
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.