Cam Lộ bị tiếng xe ô tô phía ngoài làm cho giật mìnhtỉnh giấc, bỗng thấy nhẹ nhõm đi nhiều, cô với tay bật đèn đầu giường, ba tiếngtrước, Thượng Tu Văn lái xe đi gặp Ngô Úy, lúc đi anh có dặn cô đừng đợi. Nhưnglúc chiều cô đã ngủ một giấc ở văn phòng của anh, lại thêm sự yên tĩnh đến đángsợ ở ngôi biệt thự này khiến cô chẳng tài nào chợp mắt được, cô vào phòng đọcsách tìm “Tư trị thông giám”, ngồi tựa lưng vào giường đọc, mãi đến khi cơnbuồn ngủ ập đến mới gập sách lại nằm xuống, nhưng cứ chập chờn, chẳng thế nàongủ ngon giấc.
Thượng Tu Văn bước đến ngồi xuống bên giường, nhẹnhàng vuốt ve mặt cô: “Anh làm em tỉnh giấc rồi à?”
“Không, em ngủ không ngon, bên ngoài yên tĩnh quá, cứcó cảm giác rờn rợn, sợ ma quỷ đột ngột hiện ra.”
Thượng Tu Văn cười: “Nói như vậy, anh đã bị ma quỷ bắtmất hồn từ lâu rồi, có cần tìm đạo sĩ làm phép rắc máu chó kiểm chứng không?”
Cam Lộ hứ một tiếng: “Ngày nào cũng ngủ ngon trong cănphòng được bài trí thế này, em không mơ thấy ác mộng mới lạ đó.”
Thượng Tu Văn ghé sát tai cô thì thầm: “Sống ở đây anhquả thật từng mơ chuyện ly kỳ, mà không chỉ một lần đâu nhé, mơ đến em.”
Mặt Cam Lộ nóng lên, vùi đầu vào gối cười: “Em khôngquan tâm, ban ngày thì không sao, nhưng tối mai em nhất quyết không ở một mìnhở đây đâu, em không có phúc hưởng thụ cuộc sống ở biệt thự, sống ở thành phốnáo nhiệt thích hơn.”
“Yên tâm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-co-tinh-yeu/1937654/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.