Lần thứ hai đến thành phố W, Cam Lộ ngồi tàu lửa tốchành, tốc độ quả thật rất nhanh, chưa đến 3 tiếng đã đến nơi, ở ga xe lửa đã cóngười của ban tổ chức chờ sẵn đón tiếp và sắp xếp chỗ ở, cô ở cùng với một giáoviên nữ ở tỉnh bên, buổi chiều theo lịch trình đến một trường trung học trọngđiểm của thành phố W để nghe tiết giảng mẫu, buổi tối còn có một buổi tọa đàm.
Ngày hôm sau, sau khi buổi nghiên cứu, thảo luận kếtthúc, nghe giáo viên tiếp đón nói, nhà hàng nơi dùng cơm trưa cách khách sạnkhông xa, ăn cơm xong mọi người quyết định đi bộ về khách sạn, vừa đi vừa tròchuyện rôm rả.
Lần trước Cam Lộ đến thành phố này thật sự là ký ứckhông lấy gì làm vui vẻ. Nhưng cô không thích cứ chìm đắm vào nỗi đau đó để tựlàm khổ mình, giáo viên rất ít có cơ hội đi công tác, tạm thời trút bỏ côngviệc đơn điệu, lặp lại mỗi ngày đặc trưng của nghề giáo cũng có thể coi là mộtkiểu thư giãn. Ở đây thời tiết rất đẹp, gió xuân hây hây, không khí mát mẻ, côtheo lối bộ hành cùng đồng nghiệp vừa đi vừa trò chuyện, tâm trạng tự nhiên tốtlên rất nhiều.
Thượng Tu Văn gọi điện hỏi cô đang làm gì, cô đi tụtlại phía sau, cười nói: “Đang tản bộ. Đường này là đường Xuân Minh, trồng rấtnhiều cây dương, đường phố rất yên tĩnh.”
“Anh biết chỗ đó, mấy con đường gần đó đều bắt đầubằng chữ Xuân, đường Xuân Minh, đường Xuân Thâm, đường Xuân Hòa, đường XuânPhong, đường Xuân Giang.”
Cam Lộ thích thú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-co-tinh-yeu/1937652/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.