Chuông điện thoại báo thức reo inh ỏi ở đầu giường,Cam Lộ mở mắt ra, phát hiện mình đang nằm trong vòng tay Thượng Tu Văn, đầu gốilên ngực anh, cằm anh tì vào trán cô, hai tay ôm chặt lấy cô.
Cô hoàn toàn không biết họ đã ngủ thành tư thế này từlúc nào.
Tối hôm qua, Cam Lộ về đến nhà vẫn không yên tâm vềTiền Giai Tây, bèn gọi điện thoại cho cô, chuông đổ rất lâu Tiền Giai Tây mớinghe máy, cười vô cùng phấn khích, giọng lè nhè: “Không sao, tớ không sao, haha, Lộ Lộ, đừng lo. Dzô dzô, chúng ta dzô cái nữa nào.”
Trong điện thoại là một mớ âm thanh hỗn tạp, tiếng lahét, cười nói, tiếng nhạc chát chúa hòa lẫn với nhau. Cam Lộ dĩ nhiên không tinbạn mình không sao, nhưng nghĩ đến ở nơi náo nhiệt như thế, nỗi đau có lớn thểnào có lẽ cũng có thể để sang một bên, huống hồ gì chỉ là một mối tình chưa lấygì làm sâu sắc.
Cô vào phòng làm việc mở laptop lên, tiếp tục tìm vàitài liệu để hoàn thành luận văn của mình. Một lát sau, thấy thời gian cũngkhông còn sớm, theo thói quen thường ngày, cô thay đồ thể dục ra ban công nhảydây. Một thời gian dài không vận động, cô nhảy một hồi đã thở không ra hơi, mồhôi nhễ nhại. Cô đi tắm rồi lên giường như thường lệ, cầm lấy một quyển tiểuthuyết, nhưng lòng vẫn chưa yên, cô không xem vào lấy một chữ.
Nghĩ đến việc cùng nằm với Thượng Tu Văn trên mộtchiếc giường, cô thật sự không thể làm ra vẻ như không có chuyện gì. Phòng dànhcho khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-co-tinh-yeu/1937650/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.