Đứng trên ban công của một căn hộ ở hoa viên Tân Giangđợt 3, gió sông mang hơi thở mùa hè lồng lộng, Cam Lộ cột mái tóc dài, tay vịnlan can, nói với Lục Huệ Ninh: “Chẳng trách có câu slogan quảng cáo ‘Nằm trongbồn tắm có thể ngắm cảnh sông’, đúng là đặc sắc. Nhưng đã có nơi khác mê hoặccon rồi, con không định mua nhà ở đây nữa.”
Lục Huệ Ninh hừ một tiếng: “Mẹ đã mua rồi, đứng têncon đấy.”
Cam Lộ giật nảy mình, quay lại nhìn căn hộ sang trọng,tinh tế: “Món nợ tình cảm lớn thế này, con không dám nhận đâu.”
Lục Huệ Ninh cười mà như không cười: “Khách sáo quáđấy, còn nói nợ này nợ kia với mẹ nữa. Yên tâm đi, mẹ không phải là không cóđiều kiện đâu, con chỉ cần nhận căn hộ này, trước đây đối với mẹ thế nào thìsau này cũng đối với mẹ thế ấy, không cần phải giả vờ thân thiết đâu.”
Cam Lộ nghe có chút gì đó ý tại ngôn ngoại, gượng cườinói: “Hôm nay mẹ sao thế, nói toàn những lời kỳ lạ.”
“Thì ra con vẫn xem mẹ là mẹ con à. Thuyên chuyển côngtác, dọn đến thành khác ở, chuyện lớn như thế mọi người đều biết cả rồi, cuốicùng mới hân hạnh được con gọi báo đấy.”
Cam Lộ cứng họng, cô đúng là lo liệu xong xuôi mới báocho mẹ mình biết. Nhìn Lục Huệ Ninh có vẻ tức giận, cô dịu giọng nói: “Mẹ, conđâu phải di dân ra nước ngoài, chỉ là đến sống ở thành phố J, cách đây chỉ 4tiếng lái xe thôi mà.”
“Con có cần phải tàn nhẫn như vậy không,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-co-tinh-yeu/1937656/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.