Ta dựa vào lòng hắn, ngoài miệng thủ thỉ chuyện con cái tương lai, trong lòng lại âm thầm tính toán, một ngàn lượng này, chẳng qua là viên gạch đầu tiên để xói lở quyền lực.
Một khi tiểu trù phòng được lập, độc lập mua bán, độc lập tính toán, thì trên trung khố mà Tam thúc công nắm giữ, đã rạch ra một vết rạn.
Nửa năm nay, ngoài mặt ta êm ả, nhưng thực chất đã ngấm ngầm sai bọn tiểu đồng thông minh theo hồi môn đi khắp nơi dò la.
Lặng lẽ nắm rõ sản lượng các điền trang cửa hiệu, tên tuổi tính nết từng chưởng quỹ, chỗ mạnh chỗ yếu, đã biết tám chín phần mười.
Đại ca, Nhị ca thỉnh thoảng cũng sai người đến thăm hỏi.
Nhưng ta không muốn chuyện gì cũng dựa vào ngoại gia.
Nếu đến chuyện trung khố nho nhỏ này mà cũng phải nhờ bọn họ ra tay, lỡ truyền tới tai phụ mẫu, chẳng phải chỉ khiến họ thêm thất vọng, cho rằng ta càng ngày càng vô dụng sao? 14
Mang t.h.a.i ba tháng, t.h.a.i tượng đã dần ổn.
Ta nghiêng mình trên ghế mềm, nhìn Lăng Nguyệt ngoan ngoãn cúi đầu bóp chân cho ta.
Bộ xuân sam mới cắt may khẽ ôm lấy đường cong thiếu nữ mới lớn, khuôn mặt thanh tú dịu dàng.
Ta khẽ nhấc mi mắt, Tố Tuyết hiểu ý, lặng lẽ cho những nha hoàn khác lui xuống.
Trong phòng chỉ còn lại chủ tớ ba người.
Động tác trên tay Lăng Nguyệt vẫn không ngừng, ta vươn ngón tay, nâng cằm nàng lên.
Bị buộc đối diện ánh mắt ta, trong đôi mắt trong veo lộ ra chút hoảng sợ, rồi ngoan ngoãn cúi xuống.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ghi-chep-thang-tram-chon-hau-vien/5045851/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.