Một tên mãng phu?
Đâu phải mãng, rõ ràng tính toán sâu xa.
Ta thuận thế dựa vào cánh tay hắn, mặt nở nụ cười không chút sơ hở:
“Phu quân nói phải. Tam thúc công và Đại bá đối đãi hậu bối thân thiết nhiệt thành thế này, chẳng câu nệ lễ tục, gia phong Phùng phủ thật thuần phác chân chất. Tương Huệ mới đến đã như gió xuân ùa vào, thật vô cùng ấm áp.”
Thuần phác chân chất vốn dùng để tả trẻ nhỏ, đặt lên hai lão này thì rõ là ngoài khen trong chê.
Quả nhiên, nụ cười trên mặt Tam thúc công và Đại bá nhạt đi vài phần.
Chưa đợi họ mở lời, ta nhẹ nhàng vỗ tay hai cái.
Mấy nha hoàn đã chờ sẵn ngoài cửa, bưng khay phủ lụa đỏ lần lượt bước vào.
“Lần đầu bái kiến chư vị trưởng bối, cháu dâu mới chẳng có gì đáng giá, chỉ chuẩn bị ít đồ chơi đang thịnh hành ở kinh thành, tỏ chút tâm ý, mong các trưởng bối đừng chê đơn sơ.”
Ta cười đúng mực, đưa mắt sang Phùng Diên Vũ, mang theo dựa dẫm vừa vặn:
“Phu quân, có thể thay thiếp giới thiệu từng vị thúc bá huynh đệ trong sảnh, để Tương Huệ dâng lễ ra mắt, chu toàn lễ số?”
Đón ánh mắt nhu thuận ấy, mặt Phùng Diên Vũ đầy thỏa mãn, gần như đắc ý tràn ra.
Hắn vung tay:
“Được thôi!”
Rồi ôm ta, lần lượt giới thiệu.
Theo lời hắn, ta đều khom gối hành lễ, không chê vào đâu được.
Mỗi vị vừa giới thiệu, lập tức có nha hoàn tiến đến, vén tấm lụa đỏ trên khay.
Lễ vật không hẳn toàn đắt đỏ, nhưng đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ghi-chep-thang-tram-chon-hau-vien/5045850/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.