Trans: Trina
Edit: Cáo
Từ lúc hôn mê cho tới khi tỉnh dậy, Giang Cảnh Thước phát hiện ra mình đã biến thành một con mèo xám lông ngắn, tức khắc cả người, không, bây giờ anh đã là một con mèo rồi, nên chắc là cả mèo đều không tốt.
“Chẳng lẽ bởi vì mình lái xe đụng phải con mèo xám này, vậy nên ông trời khiến mình biến thành nó?”, Giang Cảnh Thước dùng chân trước nâng cái đầu to của mình lên mà nghĩ thầm.
“Tiểu gia hoả, em tỉnh rồi?”, Nguyễn Thanh Chỉ đặt đồ dùng của mèo xuống, tâm tình rất tốt ngồi xổm xuống nhìn mèo xám nhỏ trong lồng sắt.
“...”, Giang Cảnh Thước trợn mắt há mồm nhìn Nguyễn Thanh Chỉ ngồi xổm trước mặt.
“Thật xấu mặt mà!”, Giang Cảnh Thước nghĩ thầm, anh không những biến thành mèo, mà chăm nuôi anh còn là một tiểu cô nương, anh cảm thấy cái mặt già của mình không biết để đâu rồi.
“Ơ! Tiểu gia hoả, sao em lại che mặt rồi?”, Nguyễn Thanh Chỉ nghi hoặc hỏi.
“À, chị nhớ ra rồi, em nhất định là cảm thấy không an toàn, đúng không? Nhưng làm sao đây? Chỗ chị ở hơi lớn, không bằng chị đưa em tới phòng ngủ của chị nha!”, sau khi buồn rầu, Nguyễn Thanh Chỉ vỗ tay cười.
“Đem tôi vào phòng ngủ của cô? Tiểu cô nương à, cô có biết là nam nữ thất tuế bất đồng tịch [1] không, tuy tôi là một con mèo, nhưng tôi là mèo đực đó, nha!”, Giang Cảnh Thước biến thành mèo thẳng thừng kêu meow meow với Nguyễn Thanh Chỉ.
[1] Nam nữ thất tuế bất đồng tịch: trích từ “Lễ ký- Nội tắc”, câu này ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ghi-chep-anh-de-bien-thanh-meo/459906/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.