Trans: Trina
Edit: Cáo
Bởi vì phải ăn hết mấy cái bánh matcha bị hỏng nên Nguyễn Thanh Chỉ no căng cả bụng.
“Ăn no quá!”, Nguyễn Thanh Chỉ sờ sờ chỗ dạ dày rồi nói.
“Hay là xuống lầu đi bộ một vòng!”, Nguyễn Thanh Chỉ cầm chìa khoá treo trên móc sau cửa. Lúc này cô nàng đã quên mất chuyện bản thân vẫn còn một con mèo trong phòng ngủ rồi.
“Cạch”, tiếng đóng cửa đánh thức Giang Cảnh Thước nửa mơ nửa tỉnh dậy. Mắt anh mở to nhìn đống lông xù xù của mình rối thành một cục mà thở dài.
“Vẫn không thể biến về bộ dạng cũ.”, Giang Cảnh Thước thở dài.
Trước đây, Giang Cảnh Thước từng nghĩ tới muốn cho bản thân mình một kỳ nghỉ dài hạn để đi du lịch, lại không nghĩ tới anh còn chưa quyết định được sẽ đi đâu thì ông trời liền biến anh thành một con mèo.
“Nếu sau này vẫn phải duy trì hình dạng này, ông trời à, không bằng ông để tôi chết trước đi.”, Giang Cảnh Thước ỉu xìu nghĩ.
Có lẽ con người là sinh vật phạm tiện [1], khi làm việc bận rộn thì muốn nghỉ ngơi, lúc không làm việc lại muốn bận rộn chút.
[1] Phạm tiện: từ này có nguồn gốc từ hồi 44 của tiểu thuyết Quan trường hiện hình ký của Lý Bách Nguyên cuối triều Thanh của Trung Quốc. Từ này có hai nghĩa, nghĩa thứ nhất chỉ sức sống bền bỉ của thực vật; nghĩa thứ hai là chỉ sự thấp kém, sự sỉ nhục, nghĩa là bản thân dễ bị khiêu khích và bị sỉ nhục bởi chính mình.
Một tiếng sau, lúc Nguyễn Thanh Chỉ mở cửa phòng trọ ra cô chợt nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ghi-chep-anh-de-bien-thanh-meo/459907/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.