“Thanh Hoà tỷ, Người Gác Đêm các ngươi có tiếp xúc nhiều với các hiện tượng dị hoá không?”
Lý Thanh Hoà lên tiếng đáp:
“Đương nhiên là nhiều rồi, sự kiện dị hoá trên toàn Hồng Phong đế quốc xảy ra rất thường xuyên, trong mỗi thành thị lớn đều có chi nhánh của Người Gác Đêm, ngoại trừ quản lý hiện tượng dị hoá ở đế đô thì trụ sở chính còn tuỳ thời viện trợ cho chi nhánh, bình thường trụ sở chính của Người Gác Đêm rất bận rộn. Người bạn tên Tiết Vượng kia của ngươi bây giờ đã đi theo Phất Lãng Minh, gần như bận đến độ chân không chạm đất, bởi vì tỷ tỷ là trưởng lão danh dự nên mới có thể lười biếng đấy, hahaha….”
Nói đến đây Lý Thanh Hoà có chút đắc chí.
Nàng mở miệng nói tiếp:
“Với tư chất của người, tốt nghiệp đột phá đến cấp chiến vương chắc cũng không có gì to tát, đến khi ấy trở thành trưởng lão danh dự, không chỉ được an nhàn mà còn được cầm tiền lương, không phải tốt lắm à?”
Đầu Lục Duyên đầy hắc tuyến, với bộ dạng này của Lý Thanh Hoà, ở kiếp trước của Lục Duyên chắc chắn sẽ là một lãnh đạo lười nhác bậc nhất.
Hắn ho khan mở miệng nói:
“Ừm...đợi sau này rảnh ta sẽ đến chỗ Người Gác Đêm xem qua, đến xử lý sự kiện dị hoá, ngươi xem có ổn không?”
“Hửm? Duyên đệ đệ định gia nhập vào Người Gác Đêm sao? Nể mặt tỷ tỷ thế cơ à? Tỷ tỷ đây cảm động quá! Muốn tỷ tỷ thưởng cho ngươi thế nào đây?”
Lục Duyên rất muốn nói gửi thêm cho ta mấy tấm đi tất lưới đen đi, à không phải...lưới trắng cũng được, cũng không phải...đều được, dù sao chỉ cần đẹp thì được hết.
Nhưng hắn suy đi tính lại, cảm thấy mình rõ ràng là một người đứng đắn, không phải kẻ háo sắc, không nên nói ra mấy lời thế này, hắn mở miệng nói:
“Nếu Thanh Hoà tỷ đã mời, ta đây cũng phải đến xem thử xem sao, hơn nữa ta cũng rất hứng thú với dị hoá.”
Lý Thanh Hoà biết Lục Duyên sẽ qua thì trầm mặc một chút, sau đó cười nói:
“Nếu Duyên đệ đệ có hứng thú, vậy đến lúc đó tỷ tỷ sẽ nghiên cứu cùng ngươi là được.”
“Ừm, cảm ơn Thanh Hoà tỷ.”
“Khách sáo với ta vậy à?”
“Khụ...Cũng phải, vậy ta cũng không khách sáo nữa, còn ảnh tất lưới đen không?”
Cuối cùng Lục Duyên cũng không giữ được dục vọng của mình mà hỏi thành lời.
Rõ ràng Lý Thanh Hoà đã trầm mặc một lúc, sau đó giọng nói lạnh lẽo vang vọng:
“Cút! Đợi ngươi trở về, tỷ tỷ đây sẽ đánh chết ngươi!”
Sau đó Lục Duyên lập tức bị ngắt điện thoại.
Trong đầu Lục Duyên vẫn còn đang nhớ lại lời cuối của Lý Thanh Hoà, mồ hôi lạnh trên trán đều túa ra.
Hắn nghĩ mình phải tìm cớ để khoảng thời gian tiếp theo không phải về mới được.
Thế nhưng Lục Duyên lại nghĩ đến một vấn đề.
Mình còn đang cầm một viên thiên linh đan, không về cũng không được, phải về đưa thiên linh đan cho Thanh Hoà tỷ.
Với phân lượng của viên thiên linh đan kia, chắc Thanh hoà tỷ cũng sẽ không đánh hắn đâu nhỉ?
………..
Khu Bạch Liễu, Lý Thanh Hoà đang nằm trên giường, vẫn còn cầm điện thoại trong tay, gương mặt xinh đẹp hơi đỏ lên còn có chút tức giận.
“Đệ đệ vô lại, bây giờ còn dám đùa giỡn tỷ tỷ?! Lúc trước rõ ràng đều là tỷ tỷ đây đùa giỡn hắn cơ mà! Khốn kiếp!”
Nàng vừa tức lại không khỏi bật cười.
Nàng nằm trên giường suy nghĩ, sau đó lại rời giường đến phòng thay đồ, lấy bộ quần áo mua trên mạng cùng Đại Hung Vũ còn chưa mặc lần nào ra, ngâm một điệu dân gian rồi mặc thử.
………….
Ngày hôm sau, Lục Duyên đang định tới chỗ Tư Thính Vũ để tu luyện lại nghe được Tư Thính Vũ đang hấp thụ thiên linh đan nên không có thời gian.
Lục Duyên tính toán, định thuận tiện về một chuyến, đưa thiên linh đan cho Lý Thanh Hoà.
Thế là Lục Duyên rời khỏi Thiên Tài doanh, lấy con Hắc Hùng số 1 về khu Bạch Liễu.
Sau khi về đến nhà, Lý Thanh Hoà không ngờ là Lục Duyên sẽ đột nhiên trở về, trong lòng luống cuống, sau đó nàng hung dữ nhìn chằm chằm vào Lục Duyên, cười lạnh nói:
“Duyên đệ đệ, xem ra đã chuẩn bị tốt tinh thần để ăn đòn rồi nhỉ?”
Trong lòng Lục Duyên khẽ run lên, vội vàng cười nói:
“Thanh Hoà tỷ, ta có bất ngờ cho tỷ đây.”
Lý Thanh Hoà có hơi nghi hoặc:
“Bất ngờ gì?”
Lục Duyên lấy viên thiên linh đan ra đưa cho Lý Thanh Hoà.
Linh lực nồng đậm toả ra từ viên thiên linh đan, Lý Thanh Hoà tự nhiên cũng cảm nhận được.
Nàng có chút kinh ngạc, nhìn thoáng qua Lục Duyên, sau đó nhận viên thiên linh đan.
Sau khi nhận viên thiên linh đan, Lý Thanh Hoà vẫn còn sững người, có chút khiếp sợ nhìn Lục Duyên.
“Vậy mà viên thiên linh đan này lại có thể tăng cường thiên phú ư?”
Lục Duyên gật đầu, cười nói:
“Thanh Hoà tỷ, đây có xem như bất ngờ hay không?”
Lý Thanh Hoà gật đầu cười, sau đó hỏi:
“Còn ngươi thì sao? Không dùng sao?”
“Dùng rồi, ta lấy thêm một viên cho ngươi đó.”
Lục Duyên kể lại chuyện đi săn Chu Nhĩ cùng Tư Thính Tuyết và Rebecca một lần.
Lý Thanh Hoà khẽ gật đầu:
“Hoá ra là như vậy.”
“Cho nên Thanh Hoà tỷ mau dùng đi. Như vậy sau này cũng có lợi cho ngươi.”
Lý Thanh Hoà nhìn Lục Duyên, sau đó cười tủm tỉm nhéo nhéo gương mặt của Lục Duyên:
“Tỷ tỷ đây rất hài lòng mới món quà bất ngờ này, không đánh ngươi nữa, bây giờ ngươi ở nhà đi, đừng về trường vội, đợi chút nữa tỷ tỷ cũng có niềm vui bất ngờ cho ngươi.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]