Ba người Tư Thính Phong, Macquarie cùng Dương Bình đều hỏi Lục Duyên là thật hay giả, cảm thán thực lực của Lục Duyên tăng lên quá nhanh chóng.
Theo cách nói của Macquarie, cứ dựa theo tốc độ phát triển của Lục Duyên, đợi đến khi tốt nghiệp, chẳng phải Lục Duyên sẽ thành một chiến hoàng sao?
Lúc nói câu này, ánh mắt Macquarie tràn đầy u oán.
Dù sao khi tốt nghiệp, họ có thể đột phá đến chiến tôn đã không tồi rồi.
Kết quả, biểu hiện của Lục Duyên không hợp lẽ thường chút nào.
Đều ở chung một ký túc xá, ngươi cứ ưu tú như vậy khiến chúng ta khó xử lắm đấy.
Đến vẻ mặt của Tư Thính Phong cũng rất kỳ quái, biểu thị Tư Thừa Tâm còn thường đến tìm hắn, bảo hắn làm công tác tư tưởng với Lục Duyên.
Lục Duyên nghe vậy thì mặt đen như đít nồi, đến bây giờ Tư Thừa Tâm còn chưa từ bỏ việc lừa hắn tham gia vào Hồng Phong thủ vệ.
Đúng là thái quá.
…………..
Không chỉ có họ, Lý Thanh Hoà cũng gọi điện tới.
“Alo, Duyên đệ đệ, nghe nói lúc trước ngươi một kiếm đã chém chết thiên tài cẩu đầu nhân cấp chiến tướng cực mạnh-Phỉ Ba hả?”
Giọng nói của Lý Thanh Hoà vẫn lười biếng như trước, thế nhưng Lục Duyên vẫn nghe ra có chút kinh ngạc.
Lục Duyên nằm trên giường, mở miệng cười nói:
“Đúng vậy, thông cái thằng nhãi kia hơi phách lối, ta thực sự không nhịn được. Chém chết hắn rồi, chắc là thời gian ngắn tới hắn cũng không quay lại Khởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gen-cua-ta-vo-han-tien-hoa/2441307/chuong-525.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.