Chương trước
Chương sau
Ba người Tư Thính Phong, Macquarie cùng Dương Bình đều hỏi Lục Duyên là thật hay giả, cảm thán thực lực của Lục Duyên tăng lên quá nhanh chóng.

Theo cách nói của Macquarie, cứ dựa theo tốc độ phát triển của Lục Duyên, đợi đến khi tốt nghiệp, chẳng phải Lục Duyên sẽ thành một chiến hoàng sao?

Lúc nói câu này, ánh mắt Macquarie tràn đầy u oán.

Dù sao khi tốt nghiệp, họ có thể đột phá đến chiến tôn đã không tồi rồi.

Kết quả, biểu hiện của Lục Duyên không hợp lẽ thường chút nào.

Đều ở chung một ký túc xá, ngươi cứ ưu tú như vậy khiến chúng ta khó xử lắm đấy.

Đến vẻ mặt của Tư Thính Phong cũng rất kỳ quái, biểu thị Tư Thừa Tâm còn thường đến tìm hắn, bảo hắn làm công tác tư tưởng với Lục Duyên.

Lục Duyên nghe vậy thì mặt đen như đít nồi, đến bây giờ Tư Thừa Tâm còn chưa từ bỏ việc lừa hắn tham gia vào Hồng Phong thủ vệ.

Đúng là thái quá.

…………..

Không chỉ có họ, Lý Thanh Hoà cũng gọi điện tới.

“Alo, Duyên đệ đệ, nghe nói lúc trước ngươi một kiếm đã chém chết thiên tài cẩu đầu nhân cấp chiến tướng cực mạnh-Phỉ Ba hả?”

Giọng nói của Lý Thanh Hoà vẫn lười biếng như trước, thế nhưng Lục Duyên vẫn nghe ra có chút kinh ngạc.

Lục Duyên nằm trên giường, mở miệng cười nói:

“Đúng vậy, thông cái thằng nhãi kia hơi phách lối, ta thực sự không nhịn được. Chém chết hắn rồi, chắc là thời gian ngắn tới hắn cũng không quay lại Khởi Nguyên Chi Địa được đâu nhỉ?”

Lý Thanh Hoà cười, mở miệng nói:

“Chiến tướng bậc ba, với cái loại độ tôi luyện đã trọn vẹn như hắn, nếu chết đi ra, chí ít cũng phải mất hai tháng mới quay lại Khởi Nguyên Chi Địa được, chắc hắn phải hận ngươi đến chết mất.”

Lục Duyên nghe vậy thì không khỏi bật cười:

“Vậy thì tốt quá.”



Hai tháng ở hiện thực có thể tu luyện được hai trăm bảy tám mươi ngày trong Khởi Nguyên Chi Địa, có thể nói tên Phỉ Ba kia đã tổn thất nghiêm trọng.

Đương nhiên hắn cũng kiếm trác kha khá rồi, dù sao Phỉ Ba cũng đã dâng cho hắn bảy mươi vạn học phần cùng một trăm vạn linh tinh bậc năm đây này.

Giọng nói của Lý Thanh Hoà nghiêm nghị hơn vài phần, nàng nói:

“Cái đám người đầu chó này dám mở lôi đài ngay bên ngoài Hồng Phong thành của chúng ta, chết cũng là chết vô ích, ngươi làm tốt lắm, tỷ tỷ rất vui, có muốn phần thưởng gì không?”

Nói đến câu sau, giọng Lý Thanh Hoà lại quyến rũ thêm mấy phần khiến tim Lục Duyên loạn nhịp.

Hắn vội ho một tiếng, mở miệng nói:

“Khụ...Thế này cũng không tốt lắm đâu?”

Chất giọng lười biếng của Lý Thanh Hoà lại vang lên:

“Xem ra Duyên đệ đệ rất muốn có phần thưởng nhỉ? Được đấy, bây giờ còn dám ra điều kiện với tỷ tỷ?”

Lục Duyên đờ người, lập tức thấy không ổn rồi.

Bản thân lại bị nữ nhân này chơi chiêu rồi.

Mấy cái phần thưởng mà nàng nói đã bao giờ thực hiện đâu?

Lục Duyên nghiêm chỉnh lại, muốn vớt vát chút liêm sỉ của mình, đúng lúc này, Lý Thanh Hoà nhỏ giọng nói:

“Xem khuông chat đi.”

Lục Duyên có hơi ngạc nhiên, mở khung chat ra, Lý Thanh Hoà đã gửi một bức ảnh.

Lục Duyên nhìn thoáng qua, trợn trừng mắt.

Khụ, đôi chân thon dài thẳng tắp, còn có tất lưới đen.

Ừm….

Lục Duyên tỏ ý có còn nữa không?!

Ta muốn nhiều hơn!!



“Nếu ngươi dám cho người khác xem tấm ảnh này, tỷ tỷ sẽ giết ngươi đấy.”

Giọng nói xen lẫn ý cười của Lý Thanh Hoà lại vang lên, giọng điệu cực kỳ lạnh lùng.

“Sao có thể chứ?! Nhất định chỉ có một mình ta được thưởng thức thôi! Ai muốn xem cũng không được!”

Dường như Lý Thanh Hoà có chút ngại ngùng, không muốn nhiều lời về vấn đề này thêm nữa, nàng mở miệng nói:

“Đúng rồi, Duyên đệ đệ, ngươi cũng biết tỷ tỷ ta đây là trưởng lão vinh dự của Người Gác Đêm, chuyện ngươi giết chết thiên tài người đầu chó kia trong giây lát khá nổi, e là bây giờ đã có không ít tai to mặt lớn trong các tổ chức mời người đến chỗ họ sau khi tốt nghiệp nhỉ?”

Lục Duyên sửng sốt, nghĩ đến Tư Thừa Tâm và Đô Tham, thậm chí không chỉ có mỗi họ mà Lục Duyên còn nhận được thông báo từ Groat nữa.

Groat nói là tư lệnh Carol của quân thủ vệ ở Vô Tận Sơn Mạch yêu cầu hắn liên hệ với Lục Duyên, hy vọng sau khi tốt nghiệp, Lục Duyên có thể đến Vô Tận Sơn Mạch tham gia quân thủ vệ.

Thế nhưng Lục Duyên cũng không trực tiếp đồng ý.

Dù sao bây giờ hắn mới chỉ có năm nhất.

Rõ ràng hắn vẫn còn là một đứa trẻ mà.

Sao mấy người này lại nhẫn tâm vậy chứ?

“Đúng vậy nha, Thanh Hoà tỷ, quả thực có mấy người muốn ta gia nhập vào tổ chức của họ.”

Lý Thanh Hoà có chút rầu rĩ nói:

“Ta cũng bị hội trưởng của của Người Gác Đêm thúc giục liên hệ với ngươi, hy vọng sau này ngươi có thể gia nhập Người Gác Đêm, nếu khi tốt nghiệp mà ngươi có thể đạt đến cấp chiến vương, hội trưởng của chúng ta còn nói sẽ phong ngươi làm trưởng lão danh dự.”

Lục Duyên nghe vậy thì sắc mặt có chút kỳ quái, không ngờ là Lý Thanh Hoà cũng bị thúc giục đi kéo người.

Nhưng Lục Duyên cũng hiểu được, dù sao nàng cũng là một thành viên của Người Gác Đêm.

Lục Duyên nghe được tin tức của Người Gác Đêm bèn nghĩ đến khối lập phương tiến hoá.

Muốn lột xác khối lập phương tiến hoá cần khí tức của vật dị hoá hoặc hung thú dị hoá chưa từng biết đến, đợi đến khi hắn tốt nghiệp rồi đi làm, có lẽ gia nhập vào Người Gác Đêm sẽ là lựa chọn tốt nhất.

Dù sao Người Gác Đêm cũng tiếp xúc với sự kiện dị hoá nhiều nhất, đến khi ấy có thể nhanh chóng lột xác cho khối lập phương tiến hoá.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.