Lục Duyên hơi nghi hoặc, thế nhưng hắn vẫn gật đầu đồng ý.
Lý Thanh Hoà đi hấp thụ thiên linh đan.
Còn Lục Duyên cũng ở lại nhà.
Ngày hôm sau, trong phòng Lý Thanh Hoà truyền ra một luồng linh lực mãnh liệt, Lục Duyên mở to mắt, nhìn thoáng qua phòng của Lý Thanh Hoà.
Hiển nhiên nàng đã hoàn toàn hấp thụ thiên linh đan rồi.
Lục Duyên cười một tiếng, ra khỏi phòng.
Sau đó, Lý Thanh Hoà cũng đi ra.
Lục Duyên trông thấy Lý Thanh Hoà thì cười hỏi:
“Thanh Hoà tỷ, cảm thấy thế nào rồi?”
Lý Thanh Hoà có chút kích động đáp:
“Tốt lắm! Sau khi hấp thụ thiên linh đan, ta cảm thấy có thể xông lên cảnh giới chiến hoàng ngay lập tức.”
Mắt Lục Duyên sáng lên, cũng vui thay Lý Thanh Hoà:
“Chúc mừng Thanh Hoà tỷ.”
Lý Thanh Hoà nhíu mày, nhìn Lục Duyên rồi cười xấu nói:
“Ngươi đứng ngoài đợi chút, tỷ tỷ chuẩn bị bất ngờ cho ngươi.”
Lục Duyên thoáng nghi hoặc nhìn Lý Thanh Hoà lại quay về phòng.
Không bao lâu sau, Lý Thanh Hoà mở cửa phòng, duỗi một cánh tay trắng tuyết ra vẫy Lục Duyên, giọng nói còn có chút khẩn trương khó phát hiện:
“Duyên đệ đệ vào đi.”
Lục Duyên có chút tò mò đi vào.
Sau đó hắn trông thấy mặc váy hai dây đen gợi cảm, đôi chân dài còn đi tất lưới đen.
Lục Duyên:
“???”
Hử?
Hử????
Lục Duyên nghi ngờ liệu có phải mình lên thiên đàng rồi hay không.
Nếu không sao có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gen-cua-ta-vo-han-tien-hoa/2441303/chuong-527.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.