Mình đã ấp ủ tựa chương này từ lâu trước khi bắt đầu viết vì Úc Trầm và Thẩm Miên là hai nhân vật có ý nghĩa lẫn vai trò rất lớn xuyên suốt câu chuyện này. Trầm miên tức "một giấc ngủ sâu khó mà tỉnh dậy", Trầm (chìm sâu) lấy từ tên của Úc Trầm, còn Miên (giấc ngủ) đồng âm với tên của Thẩm Miên (mộc miên, cây gạo).
"Đó là vị Thần tạo nên tôi và cũng sẽ là Chúa tể hủy diệt tôi."
Cái nóng của đêm hè trườn qua kim giây, tiếng ve kêu ra rả từ sớm tới chiều bắt đầu nhuốm màu bệnh hoạn.
Sau cuộc gặp mặt, Kim Mân lấy ra một chai rượu nhẹ. Bà hiếm khi động vào chất cồn, ngoài những lúc chìm trong mớ suy nghĩ về tác phẩm mới. Chỉ khi Uông Lâm ở nhà, bà mới cho phép mình uống rượu.
Người ta có thể nói bà khờ khạo khi lụy vào người đàn ông từng dứt áo ra đi trong lúc ngặt nghèo. Dù vậy, bà vẫn yêu gã. Bà vẫn yêu gã dù gã đột nhiên xuất hiện và nói rằng họ nên ở bên nhau. Bà nhanh chóng chấp thuận thực ra không phải vì gã mà là vì bà cần một người đàn ông để bắt đầu lại, và hơn nữa: một người bạn đời có thể tựa nương, bởi bà biết cuộc sống bình yên hiện tại có thể bị tước đi bất cứ lúc nào.
Trong dòng máu của gia đình bà có một căn bệnh, căn bệnh đã cướp mất ông ngoại và anh trai bà. Bà chẳng thể biết được một ngày nào đó đứa con yêu dấu Kim Hi Thần có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gay-canh/3462977/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.