Ký biên bản xong, do công tác thu thập chứng cứ ở hiện trường chưa xong xuôi nên Quý Hiểu Âu bắt buộc phải cùng cảnh sát trở về spa lần nữa. Người chịu trách nhiệm đưa cô về là một cảnh sát trẻ tuổi, bận rộn suốt đêm khiến anh ta còn chẳng có thời gian nhấp một ngụm nước, tranh thủ phút rảnh rỗi hiếm hoi anh ta vội ghé qua tiệm ăn sáng lót dạ một chút, rồi vào nhà vệ sinh giải quyết nhu cầu cá nhân.
Quý Hiểu Âu ngồi trên ghế giữa đại sảnh chờ cảnh sát đón mình đi, cô cúi gằm mặt nhìn xuống bàn chân. Bây giờ đã hơn bảy giờ sáng, lục tục đã có người đi làm. Thỉnh thoảng lại có một đôi giày thể thao hoặc giày da vội vàng băng qua trước mắt, không mảy may lưu luyến, thế rồi bỗng có một đôi giày da đen bóng loáng đi tới trước mặt cô rồi dừng lại.
“Hiểu Âu.” Ai đó gọi tên cô.
Phản ứng của Quý Hiểu Âu dường như chậm mất nửa nhịp, rất lâu mới nhận ra người đó đang gọi mình. Cô chậm chạp ngước lên, không ngờ người đang đứng trước mặt ngay lúc này lại là Lâm Hải Bằng, anh ta hơi khom lưng, nghiêng đầu truy tìm ánh mắt cô.
Quý Hiểu Âu hơi co người về phía sau, dường như hoàn toàn không nhận ra anh ta.
“Hiểu Âu.” Lâm Hải Bằng ngồi xổm xuống trước mặt cô.
Quý Hiểu Âu run run như bị lạnh, bởi lẽ qua ánh mắt anh ta, cô thấy rõ chính mình, thấy được bóng dáng của bản thân lúc này. Trái ngược với Lâm Hải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-nhau-phut-dau-cuoi-cung-lia-xa/2530992/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.