Quý Hiểu Âu trở về “Tự thủy lưu niên” lấy giấy tờ tùy thân. Lúc rút chìa khóa mở cửa, cô nhìn thấy vài gia đình sống lâu năm ở tiểu khu, những người được cô gọi là “ông bà” từ bé, những người chứng kiến cô lớn lên. Họ đứng từ xa chỉ trỏ cô, không biết đang thì thầm điều gì. Cô quay lại chào thì họ chẳng hẹn mà cùng tỏa đi bốn phía, coi như cô không hề tồn tại.
Quý Hiểu Âu cầm chìa khóa bần thần một lúc, cô chỉ biết tự cười với mình. Cô không trách những hàng xóm này, bởi nếu là họ, có lẽ cô còn phản ứng mạnh hơn thế.
Trước giờ xuất phát đột nhiên Quý Hiểu Âu nghĩ ra một vấn đề rất quan trọng, cô phải gặp ba mẹ Nghiêm Cẩn, nhờ họ viết một bức thư ủy thác, phải cầm thư ủy thác đó tới Một phần ba mới làm được việc. Nếu không, chỉ bằng một câu nói vu vơ của cô, làm sao quản lý nhà hàng tin cho được?
Đứng dưới rặng ngô đồng trên vỉa hè, cô gọi điện cho Nghiêm Thận.
Trước khi điện thoại được kết nối, Quý Hiểu Âu không khỏi cảm thấy đôi chút bất an, bởi sau khi Nghiêm Cẩn bị bắt giam trở lại, tất cả báo chí đều đưa tin nói rằng Nghiêm Cẩn sau khi bỏ trốn đã bắt cóc một người, may mà những cảnh sát đặc công anh dũng cơ trí, vừa bắt thành công nghi phạm, vừa giải cứu con tin an toàn. Cô sợ người nhà Nghiêm Cẩn sẽ hiểu lầm vai trò của cô trong vụ này. Nhưng Nghiêm Thận khi nghe điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-nhau-phut-dau-cuoi-cung-lia-xa/2530990/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.