Ninh Dư hé mắt ra, liếc Chu Tử Hiên một cái.
“Sao anh cơ hội thế? Em...em bảo là chăm sóc cho cuộc sống của anh, có bảo là giúp anh...giúp anh...”
“Sao?”
Thấy trêu cô rất vui, Chu Tử Hiên mặc dù đang chịu đựng bên dưới căng trướng vô cùng khó chịu, nhưng vẫn kiên nhẫn nói chuyện với cô, dụ dỗ từng chút một. Ninh Dư thấy anh cứ hỏi tới, biết rằng mình đang bị anh cố ý trêu chọc, liền không thèm nói tiếp nữa.
“Mặc kệ anh.”
Nói rồi Ninh Dư bất ngờ dùng sức, đẩy Chu Tử Hiên ra. Chu Tử Hiên không ngờ cô lại phản ứng như vậy, ngã khỏi ghế sofa. Ninh Dư lập tức nhân cơ hội đứng bật dậy, thấy Chu Tử Hiên chỉ bị ngã nhẹ chứ không có vấn đề gì. Liền mau chóng đứng lên chạy ra khỏi phòng Tổng giám đốc.
Nhìn loạt động tác vô cùng dứt khoát của Ninh Dư.
Chu Tử Hiên: “...”
Còn uổng công dụ dỗ từng bước một, biết thế cứ ăn ngay là được rồi. Ai bảo anh yêu cô chứ? Người gì mà vừa không ngoan ngoãn lại vừa vô lương tâm. Thấy anh như vậy mà cũng nhẫn tâm chạy mất.
Chu Tử Hiên mặt đen như đáy nồi, đứng dậy đi thẳng vào phòng tắm bên trong. Đành chịu vậy, lại tự mình giải quyết thôi.
Dư Dư, em đợi đó. Thời gian còn dài, để coi em trốn được bao nhiêu lần.
***
Lúc Ninh Dư gấp gáp mở cửa phòng Chu Tử Hiên đi ra cũng không nghĩ gì nhiều, chỉ là muốn trốn đi để bình tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-em-sau-ba-nam/2843307/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.