“Thằng nhóc con, không giỡn nữa. Mau mau lại đây, nói xem rốt cuộc là có chuyện gì đang xảy ra?”
“Nói gì chứ? Chị đang nghĩ gì, thì em cũng nghĩ y chang như chị. Em có nằm trong phòng Tổng giám đốc đâu mà biết chuyện gì đang xảy ra.”
“Hừ, chị nghĩ cái gì chứ?”
“Người nào vừa nãy bảo em là đừng chọc em gái nhỏ của người ta chứ. Bây giờ còn lôi kéo em đi tám chuyện.”
“Hì hì, chọc thì chọc một chút là được rồi. Còn chuyện thì vẫn phải tám nha. Chị thấy hơi khâm phục cái núi băng trong kia rồi đấy. Ban đầu còn tưởng là hình tượng đóa sen trắng cấm dục. Còn bây giờ...Như vầy thì cũng quá là tốc độ rồi. Bé cừu non ngây thơ không chống đỡ được bao lâu a.”
Triệu Khang nghe thấy cái từ đóa sen trắng cấm dục kia thì mặt một biểu tình quái dị. Rốt cuộc trong đầu bà chị Quách My này chứa cái gì vậy?
“Người ta nhớ nhung nhau ba năm trời, nếu mà tính luôn cái ba năm xa cách kia, thì chẳng có gì là tốc độ cả. Đây gọi là cái gì mà...cửu biệt trùng phùng a. Người mình yêu ở ngay trước mắt, không mau bắt lại mới là ngốc ấy.”
“Hả? Ba năm gì? Cửu biệt trùng phùng gì?”
Triệu Khang giật mình, lỡ miệng rồi...
“Khụ khụ...Hả?...Ái đau.”
Quách My lần này thực sự cốc đầu Triệu Khang.
“Đừng có giả ngu với chị. Mau nói, em và sếp giấu chị cái gì hả? Thật là buồn nha, còn đẩy người ta ra rìa.”
Không phải vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-em-sau-ba-nam/2843305/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.