Ở một bên khác, Hình Phi và Lộ Vy cùng đi ăn, thấy em gái có vẻ buồn: “ Hôm nay tâm trạng em có vẻ không tốt, áp lực chuyện thi cử à?”
Cô thở dài đáp: “ Em không phải lo chuyện thi cử... À mà hôm nay em mới phát ra một chuyện. Chị à, lúc trước em có kể chị nghe về bác sĩ thú y của Lucky".
‘Chàng hoàng tử trong mơ của em đấy à?”
'Đúng vậy... Em nói chắc chắn chị cũng sẽ bất ngờ cho mà xem... Bác sĩ Diệp có quen với thư ký Chư”, Hình Phi nói.
Lộ Vy tỏ vẻ nghi hoặc: “ Chu An Hạ?”
Cô gật đầu liên tục: “ Hai người họ là người yêu của nhau, em hết cơ hội thật rồi”.
‘Sao mà trùng hợp quá vậy?”, Lộ Vy ngạc nhiên.
Hình Phi tự an ủi bản thân: “ Em không ngờ đến mối quan hệ giữa mọi người lại rối rắm đến như vậy... Anh Trình Tranh đến cuối cùng vẫn là không có được thư ký Chu, còn tình cảm của em dành cho bác sĩ Diệp chắc là phải quên đi rồi”.
Lộ Vy không biết nói gì, cả hai người bên cạnh cô đều không thể ở bên người mà họ yêu. Mà nếu khuyên thì cô cũng chẳng thể mở lời, bởi cô còn không đủ mạnh mẽ để vượt qua rào cản định kiến của gia đình thì làm sao mà nói với ai được cơ chứ.
Chiều hôm đó An Hạ nhận được cuộc gọi từ phía công ty, đột nhiên họ thay đổi thái độ, lấy lý do rằng cô không phù hợp mà từ chối. Cô cảm thấy hụt hẫng, vậy là phải tiếp tục đi xin việc ở những công ty khác.
Qua mấy ngày đi phỏng vấn từ công ty này đến công ty khác, câu trả lời của họ y hệt nhau, đều không phù hợp.
An Hạ bước ra từ công ty với vẻ mặt buồn bã, hai chân cũng đã mỏi nhừ, ngồi ở trạm xe buýt để chờ chuyến tiếp theo.
Bỗng một chiếc xe màu đen hiệu Oudi dừng ở trước mặt, cửa kính ghế sau được hạ xuống, ông Trình ở bên trong. Cô thấy ông thì liền nhận ra, lập tức đứng lên chào hỏi: “ Chào chủ tịch Trình!”.
“ Tôi muốn nói chuyện riêng với cô, mời cô Chu lên xe”, ông đề nghị.
"
An Hạ biết ông đang muốn nói về vấn đề gì, nhưng không phải cô và Trình Tranh đã rạch ròi rồi sao? Cô đồng ý lên xe, muốn giải thích với chủ tịch.
Ở một tiệm cà phê, ông hỏi thăm: “ Mấy ngày nay tôi biết cô tìm việc rất là chật vật, biết tại sao không?”
Nói đến đây An Hạ đã hiểu lý do cô không được nhận, cô uất ức: “ Tại sao chủ tịch lại làm vậy ạ?”
‘Câu này tôi phải hỏi cô mới đúng, tại sao lại xuất hiện trước mặt Trình Tranh?”, khi này ông đánh thẳng vào vấn đề.
Cô giải thích: “ Cháu thật sự không biết tập đoàn Oudi là do anh ấy quản lý, cháu chỉ muốn làm việc và kiếm tiền, ngoài ra không có ý nghĩ gì khác”.
Chủ tịch Trình cười khẩy: “ Cô nói miệng thì ai mà tin”.
‘Hợp đồng giữa cháu và tập đoàn Oudi chính chủ tịch là người hủy, cháu và Trình Tranh đã không còn gặp nhau nữa, như vậy chủ tịch còn muốn như thế nào nữa ạ?”
“ Cả thành phố Thượng Hải này sẽ không có công ty nào nhận cô vào làm đâu. Nếu cô chấp nhận về lại Bắc Kinh, tôi sẽ sắp xếp cho cô một công việc tốt với mức lương cao. Miễn cô đồng ý với tôi là không bao giờ xuất hiện trước mặt Trình Tranh, cô muốn gì tôi cũng có thể đồng thuận”, ông đưa ra điều kiện.
Lúc này An Hạ không nhịn mà nói hết suy nghĩ của mình: “ Chủ tịch Trình! Năm xưa cháu chấp nhận rời xa Trình Tranh là vì cháu yêu anh ấy, muốn anh ấy được hạnh phúc. Anh ấy hiện tại đã có vị hôn thê, cháu chưa từng có suy nghĩ sẽ phá vỡ cuộc hôn ước này... Xin lỗi chủ tịch! Cháu còn có người thân, cháu không thể cứ mãi trốn tránh hiện thực, ích kỷ để làm ảnh hưởng đến người nhà. Chủ tịch cứ yên tâm, cháu sẽ không xuất hiện trước mặt Trình Tranh thêm một lần nào nữa, và cũng không rời Thượng Hải, mong chủ tịch sẽ hiểu cho cháu”.
Lời An Hạ nói khiến ông tin tưởng: “ Được, tôi tin cô... Tôi sẽ không ép buộc cô nữa miễn sao cô nói được làm được... Mong rằng cô cũng hiểu cho phận làm cha làm mẹ, tôi cũng chỉ muốn con cái được hưởng những gì xứng đáng”.
Cô nghẹn lòng gật đầu đáp: “ Dạ, cháu hiểu rồi thưa chủ tịch!”.
Trong khoảng thời gian này An Hạ không còn cách nào khác chỉ có thể xin việc làm bán thời gian, sáng làm ở cửa hàng tiện lợi, chiều làm phục vụ quán cà phê.
Tối hôm đó, Hàn Châu mời An Hạ đi ăn, anh đã đặt bàn sẵn và chuẩn bị để cầu hôn bạn gái.
Khi cả hai vừa ngồi xuống, ở phía ngoài không biết trùng hợp thế nào mà Trình Tranh và Hình Phi cũng đến dùng bữa. Hai bên nhìn nhau vô cùng ngượng ngùng, Trình Tranh thì nhìn qua An Hạ, Hàn Châu nhìn dáng vẻ của Hình Phi.
“ Anh Trình, cô Mạc, không ngờ lại gặp hai người ở đây!”, Hàn Châu lên tiếng
chào trước.
"1
‘Thật sự là trùng hợp!”, Trình Tranh cảm thán nhưng ánh mắt không rời cô gái nhỏ bé trước mặt.
Sau đó mỗi cặp một bàn mà thưởng thức bữa tối, so với Hàn Châu nhiệt tình thì An Hạ lại không mấy thoải mái.
Khi thấy cô liếc mắt qua chỗ mình, Trình Tranh liền nắm lấy tay Hình Phi thể hiện tình cảm, như thể là đang rất hạnh phúc. Hàn Châu cũng để ý thấy, nhưng anh nhanh chóng gạt đi suy nghĩ mà tập trung vào bạn gái.
Khi ăn được hơn một nữa, Hàn Châu mở lời: “ Hạ Hạ! Thật ra hôm nay anh hẹn em ra là muốn nói một chuyện”.
“ Dạ, có chuyện gì anh cứ nói đi ạ?”, cô đáp.
Anh đứng lên đi qua chỗ cô rồi quỳ một chân xuống, tay mở hộp nhẫn ra: “ Hạ Hạ! Em đồng ý làm vợ anh nha?”
Lời tỏ tình bất ngờ khiến cô ngờ nghệch, mọi người xung quanh bất ngờ liền nhìn qua xem kết quả. Ở bên đây Trình Tranh và Hình Phi cũng không ngờ rằng Hàn Châu lại tấn công nhanh như thế.
“ Đồng ý đi! Đồng ý đi!..., mọi người xung quanh ngưỡng mộ mà hô hào.
An Hạ chần chừ, nhớ lại những điều chủ tịch đã nói rồi nhìn qua Trình Tranh một cách đầy tuyệt vọng. Cô cuối cùng cũng đưa ra quyết định: “ Em đồng ý!”.
Hàn Châu vui mừng không ngớt liền lập tức đeo nhẫn lên ngón giữa cho cô, sau đó là ôm chặt lấy: “ Cảm ơn em Hạ Hạ! Anh yêu em!”.
Tuy rằng cô cũng ôm anh đáp lại nhưng nụ cười vẫn không giấu được sự gượng gạo cùng đôi mắt chấp nhận số phận an bài.
Trình Tranh không còn tâm trạng để tiếp tục bữa tối liền đứng lên rời đi, Hình Phi cũng đuổi theo phía sau. Cô nắm lấy cánh tay anh lại: “ Anh đi đâu vậy Trình Tranh?”
'Chúng ta đi về thôi”, anh không vui trả lời.
“ Anh tức giận cái gì chứ? Bây giờ chị ấy đã là của người khác, anh không biết giữ thì có thể trách ai”, Hình Phi cũng không vui.
Anh không thể kiềm nén cơn tức mà đấm tay vào tường mạnh đến ứa máu, cô phải ngăn lại: “ Anh đừng làm vậy mà Trình Tranh... Chảy máu rồi”.
Anh nghẹn lòng nói: “ Tại sao cô ấy lại nhìn anh với ánh mắt đó, cô ấy đã giết anh thế nào?”
‘Không chỉ có anh biết đau lòng thôi không đâu, em cũng chẳng kém... Người mà em từng kể với anh, bạch mã hoàng tử mà em ngày đêm nhớ nhung chính là Diệp Hàn Châu”, cô nói ra sự thật.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]