Yên Đoá vuốt nhẹ tay ông: “ Thôi đang vui vẻ, lâu lâu mới ăn cơm cùng, để cho mọi người thoải mái đi ạ”.
Anh không muốn ở đây thêm nữa nên đứng lên: “ Con no rồi, xin phép lên phòng trước”.
Lộ Vy biết hôm nay tâm trạng anh không tốt, cô cũng đứng lên: “ Ba mẹ à! Để con lên nói chuyện với anh hai xem sao”.
Ngay lập tức Lộ Vy đi theo Trình Tranh, mẹ Yên Đoá mỉm cười nói: “ Không có chuyện gì đâu Phi Phi, con ăn tiếp đi".
“ Không biết nó giống ai mà cứng đầu cứng cổ, xem xem những người mà nó chọn có ai là đàng hoàng không chứ? Hình Phi tốt như vậy mà không biết, không phải là cháu thì đừng ai mong có thể bước vào nhà này”, ông bực bội nói.
Yên Đoá xoa dịu: “ Bớt nóng đi anh, Trình Tranh chắc cũng gặp áp lực trong công việc nên mệt mỏi, để Vy Vy nói chuyện xem thế nào”.
Hình Phi hiểu chuyện nên không nói gì, chỉ ngồi im lặng mà tiếp tục dùng bữa.
Trên phòng, Trình Tranh đi xung quanh nhớ lại khoảng thời gian An Hạ từng ở đây, tuy là ngắn ngủi nhưng tình cảm đã in đậm sâu vào trong tâm trí. Bây giờ anh muốn có lại cảm giác ấy cũng là điều xa xỉ, bởi cô đã quên đi tất cả rồi.
‘Knock-knock', “ Anh hai! Em vào được không?”, Lộ Vy ở bên ngoài gõ cửa gọi.
Trình Tranh ra mở cửa để cô đi vào: “ Có chuyện gì vậy Vy Vy?"
“ Chuyện xảy ra lúc sáng em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-em-nhat-quyet-khong-buong/3740263/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.