🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Yên Đoá vuốt nhẹ tay ông: “ Thôi đang vui vẻ, lâu lâu mới ăn cơm cùng, để cho mọi người thoải mái đi ạ”.

Anh không muốn ở đây thêm nữa nên đứng lên: “ Con no rồi, xin phép lên phòng trước”.

Lộ Vy biết hôm nay tâm trạng anh không tốt, cô cũng đứng lên: “ Ba mẹ à! Để con lên nói chuyện với anh hai xem sao”.

Ngay lập tức Lộ Vy đi theo Trình Tranh, mẹ Yên Đoá mỉm cười nói: “ Không có chuyện gì đâu Phi Phi, con ăn tiếp đi".

“ Không biết nó giống ai mà cứng đầu cứng cổ, xem xem những người mà nó chọn có ai là đàng hoàng không chứ? Hình Phi tốt như vậy mà không biết, không phải là cháu thì đừng ai mong có thể bước vào nhà này”, ông bực bội nói.

Yên Đoá xoa dịu: “ Bớt nóng đi anh, Trình Tranh chắc cũng gặp áp lực trong công việc nên mệt mỏi, để Vy Vy nói chuyện xem thế nào”.

Hình Phi hiểu chuyện nên không nói gì, chỉ ngồi im lặng mà tiếp tục dùng bữa.

Trên phòng, Trình Tranh đi xung quanh nhớ lại khoảng thời gian An Hạ từng ở đây, tuy là ngắn ngủi nhưng tình cảm đã in đậm sâu vào trong tâm trí. Bây giờ anh muốn có lại cảm giác ấy cũng là điều xa xỉ, bởi cô đã quên đi tất cả rồi.

‘Knock-knock', “ Anh hai! Em vào được không?”, Lộ Vy ở bên ngoài gõ cửa gọi.

Trình Tranh ra mở cửa để cô đi vào: “ Có chuyện gì vậy Vy Vy?"

“ Chuyện xảy ra lúc sáng em biết cả rồi, em xin lỗi! Nếu em không gặp cô Chu thì bạn trai cô ấy cũng không biết sự thật năm xưa mà đến tận nhà”, cô thành thật kể lại nguyên nhân.

Anh nghi hoặc: “ Em gặp cô ấy làm gì chứ?"

Cô nói tiếp: “ Em chỉ muốn xác nhận cô ấy còn yêu anh hay không, em xin lỗi vì không nói trước với anh”.

Anh biết em gái cũng vì nghĩ đến mình nên không trách khứ: “ Bỏ qua đi! Dù sao anh cũng có câu trả lời rồi”.

“ Anh à! Không phải là Chu An Hạ không được sao?”, Lộ Vy hạ giọng.

Trình Tranh ngẫm lại một lúc rồi mới đáp lại: “ Kiếp này chỉ có thể là cô ấy... Duy nhất Chu An Hạ mà thôi".

Nghe được lời hồi đáp thì cô cũng lặng im, chỉ biết mỉm cười rồi vỗ nhẹ lên vai anh thay lời muốn ủng hộ quyết định của anh.

Mọi người khi này đã ngủ, riêng Hàn Châu ở trong phòng khách, anh lấy chiếc nhẫn ra ngắm nghía trong suy tư tự hỏi: An Hạ đã đồng ý ở bên mình rồi nhưng tại sao cảm giác của cả hai lại càng xa cách?

Bác Chu đi ra ngoài uống nước thì thấy anh ngồi lặng lẽ, ông lên tiếng: “ Cháu không ngủ được à Hàn Châu?"



“ Bác hai... Dạ cháu hơi khó ngủ nên ra ngoài đây một chút”, anh đáp.

Ông ngồi xuống cạnh anh: “ Có chuyện gì nói với bác được không?"

Anh cười buồn nói: “ Cháu và Hạ Hạ chỉ mới yêu đương một tháng nay, tuy có hơi sớm nhưng cháu muốn cầu hôn em ấy".

“ Cầu hôn? Vậy thì tốt quá rồi”, ông mừng rỡ.

“ Chỉ là sợ rằng em ấy chưa sẵn sàng cho việc kết hôn, như thế thì rất khó xử”. Không phải anh lo cô chưa sẵn sàng mà lo rằng cô vẫn còn yêu người cũ, nếu ép buộc thì anh chính là người xấu.

Ông Chu vỗ vai anh động viên: “ Cháu không thử thì sao biết Hạ Hạ có đồng ý hay không... Có cháu ở bên con bé là bác rất yên tâm giao phó, là đàn ông phải tự tin vậy thì mới có được người phụ nữ mình yêu chứ.

Anh chợt suy nghĩ gì đó rồi gật đầu: “ Dạ cháu hiểu rồi thưa bác!”.

Sáng hôm nay An Hạ đem sơ yếu lý lịch đến một số công ty tầm trung để xin việc, cô muốn bắt đầu lại cuộc hành trình của mình.

“ ... Trong hồ sơ không ghi kinh nghiệm làm việc, chúng tôi cần những người có kinh nghiệm từ 3 năm trở lên”.

“ ... Thật tiếc quá! Bên công ty tôi cần phải có kinh nghiệm làm việc ít nhất 5 năm”.

“ ... Tốt nghiệp loại giỏi nhưng mà..... trường đại học thì có hơi... Ngại quá! Có lẽ cô không phù hợp”.

Đã có ba công ty từ chối nhưng cô vẫn không bỏ cuộc mà chạy tới điểm hẹn tiếp theo. Họ xem xong sơ yếu lý lịch rồi hỏi: “ Cô có mang theo bảng thiết kế mẫu nào không?”

“ Dạ có ạ”, cô đưa đến bàn.

Mọi người xem một hồi rồi gật đầu nói: “ Tôi rất hài lòng với những thiết kế của cô... Chúng tôi sẽ liên lạc với cô sau".

An Hạ vui mừng vì đã có hy vọng được nhận: “ Cảm ơn mọi người! Thật sự cảm ơn ạ!".

Cô ghé thăm phòng khám của Hàn Châu sẵn tiện báo cho anh hay. Anh cũng vui mừng không kém: “ Được như vậy thì tốt quá, rất có thể ngày mai họ sẽ liên lạc với em... Sáng giờ chắc là em mệt lắm rồi, anh đưa em đi ăn gì nhé”.

“ Cũng được, em sẽ đãi”.

“ Để anh chứ”, anh ga lăng.



Đúng lúc này Hình Phi bế Lucky đi vào, vì hôm nay là ngày tiêm thuốc mà anh đã hẹn trước đó. Ngay lập tức hai cô gái nhận ra nhau, Hình Phi với nét mặt ngạc nhiên: “Thư ký Chu...”.

An Hạ cũng cùng biểu cảm mà thốt lên: “ Tiểu thư Mạc..”.

“ Hai người biết nhau sao?", anh thắc mắc.

“ À... Em gặp tiểu thư Mạc vài lần ở tập đoàn Oudi”, An Hạ kể.

Hàn Châu khi này mới biết cả hai là người quen, anh vui vẻ nói: “ Thật trùng hợp quá! Cô Mạc đây là khách hàng của anh, cô ấy là người nhận nuôi chú chó đi lạc mà anh đã kể với em".

An Hạ có chút bối rối: “ Thì ra là như vậy".

“ Thư ký Chu đến đây làm gì vậy ạ?”, Hình Phi hỏi.

“ Tôi đến gặp anh Hàn Châu thôi ạ”, An Hạ thành thật đáp.

Hàn Châu giới thiệu: “ Chu An Hạ là bạn gái tôi, người mà tôi đã kể”.

Hình Phi bất động khi nghe lời anh nói, xem ra mọi chuyện càng lúc càng khó hiểu rồi đây. Cô cũng nói một chút để cho rõ: “ Quả là trùng hợp! Lý do tôi và thư ký Chu hay gặp nhau ở công ty là vì sếp cũ của chị ấy Trình Tranh, anh ấy là chồng sắp cưới của tôi”.

Đến khi này đến cả hai bất động, đặc biệt là Hàn Châu, anh không ngờ đến cô đã sắp kết hôn.

“ Lucky giao cho anh đẩy bác sĩ Diệp”, Hình Phi đột ngột nói chuyện xa cách khiến anh không mấy vui, gượng gạo bể chú chó vào bên trong.

Ở đây hai cô gái bỗng trở nên ngại ngùng, Hình Phi cười nhạt: “ Bác sĩ Diệp kể rất nhiều về cô gái mà anh ấy thích, không ngờ người đó chính là chị”.

Một lúc sau Lucky cũng tiêm xong và được bế ra, Hình Phi mở lời:” ... Còn khoảng một tháng nữa tôi và Trình Tranh sẽ tổ chức hôn lễ, tôi hy vọng rằng hai người sẽ có mặt để chúc mừng”.

“ Đương nhiên là chúng tôi sẽ đến, dù gì Hạ Hạ nhà tôi cũng từng làm việc cho anh Trình, không đến thì thật vô tình quá. Em nói xem có đúng không Hạ Hạ?”, Hàn Châu muốn nghe ý kiến của bạn gái.

An Hạ trầm lặng vài giây rồi đáp: “ Trình tổng và tiểu thư rất đẹp đôi, mong rằng cả hai sẽ sống hạnh phúc trọn đời”.

“ Cảm ơn thư ký Chu! Cảm ơn anh, bác sĩ Diệp!”, Hình Phi miễn cưỡng nói lời cảm ơn rồi rời đi.

Khi cả hai đang ăn trưa, Hàn Châu trong đầu cứ lẩn quẩn về lời nói của Hình Phi, anh mất tập trung đến nỗi cho đến An Hạ gọi lần thứ ba mới nghe thấy. Cô thấy biểu hiện của anh cũng không nghĩ gì nhiều, chắc là do nhiều việc nên có phần mệt mỏi.

Hàn Châu không hề biết rằng cảm giác có chút mất mát này của anh là do bản thân từ khi nào đã cảm nắng nàng tiểu thư xinh đẹp Mạc Hình Phi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.