Trình Tranh không nói gì mà ôm lấy cô, anh không ngờ rằng cô cũng đang có cảm giác như mình. 
Hình Phi an ủi: “ Em đưa anh đến bệnh viện xử lý vết thương”. 
Ngay sau đó cô lái xe đưa anh đến bệnh viện rồi đưa anh về nhà. 
Cả đêm hôm đó cả bốn con người với những suy nghĩ khác nhau cứ trằn trọc cả đêm không ngủ. 
An Hạ đang làm việc tại cửa hàng tiện lợi, nghe tiếng bước chân đi vào, cô ngẩng đầu lên tươi cười: “ Xin chào quý.... 
Ai ngờ đó là Trình Tranh, anh nói: “ Gặp tôi một chút”. 
“ Xin lỗi quý khách! Bây giờ tôi đang trong giờ làm việc, không tiện nói chuyện riêng”, cô vẫn vui vẻ từ chối. 
“ Tôi sẽ ngồi đây chờ cho đến khi em tan làm”, nói rồi anh qua hàng ghế ăn uống tại chỗ mà thản nhiên ngồi đợi. 
Đồng nghiệp tò mò hỏi nhỏ: “ Anh đẹp trai đó là ai vậy An Hạ?” 
“ Chỉ là người quen thôi, không có gì đâu chị”. 
Khách hàng đi vào mua đồ đều ít nhất một lần nhìn qua anh, là nữ thì tỏ vẻ ngưỡng mộ vì vẻ ngoài đẹp trai và lịch lãm. 
An Hạ không thể chịu nổi vì anh cứ nhìn chằm chằm mình mà không thể tập trung làm việc, cô nhờ đồng nghiệp: “ Chị coi giúp em một chút, em sẽ quay lại ngay”. 
‘Cũng được”, đồng nghiệp đồng ý. 
Ngay lập tức cô gọi Trình Tranh vào một con hẻm cạnh bên: “ Anh đi theo tôi”. 
Ở đây không có ai, rất dễ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-em-nhat-quyet-khong-buong/3741114/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.