Ăn sáng xong thì An Hạ dọn rửa, vừa làm vừa suy nghĩ nên mua gì để tặng Hàn Châu. Cô lẩm nhẩm: “ Năm nay không biết nên tặng gì nhỉ?”
Mới vừa lau tay xong đã nghe tiếng gọi: “ An Hạ! Em đến đây giúp tôi một chút".
Trình Tranh đi ra phòng với chiếc cà vạt chưa thắt ở trên cổ, anh nói: “ Giúp tôi thắt cà vạt".
“ Dạ thưa Trình tổng!”, cô lập tức nghe theo rồi đi đến chạm vào.
Đôi bàn tay nhỏ nhắn nhẹ nhàng thắt lấy cà vạt cùng với ánh mắt long lanh tập trung hết cỡ, cô khi này không biết rằng bản thân đang làm anh si mê, không thể rời mắt. Cô kéo lên, vừa vặn rồi dừng lại, đã rất lâu rồi không làm việc này ấy vậy mà lại rất đẹp.
An Hạ chỉnh lại một chút cho ngay, không quên hỏi: “ Như thế này đã được chưa ạ?". Ngước mắt lên lại chạm vào đôi mắt đã nhìn mình từ lúc nào, con tim khi này cũng cảm nhận được sự lỡ nhịp.
Trình Tranh lướt mắt xuống môi cô, tiến đến gần, còn một chút nữa thôi mỗi chạm môi thì cô đột nhiên kéo siết lấy cà vạt làm anh ngạt thở. Cô cũng không ngờ mình lại mạnh tay đến như vậy liền không ngừng nói lời xin lỗi.
“ Em giỏi lắm, muốn hạ sát tôi phải không?”
“ Xin lỗi Trình tổng!... Tôi thật sự lỡ tay, không cố ý đâu”, cô vội vàng giải thích.
Anh tằng hắng trả lời: “ Không nói nữa, tôi đi đây".
Cô đi ra mở cửa giúp anh, còn không quên cúi chào: “ Trình tổng cứ yên tâm, tôi sẽ dọn dẹp thật là sạch... Anh đi làm vui vẻ nhé ạ”.
Trình Tranh ra khỏi nhà đi đến xe ngồi ở phía sau, anh gọi tài xế riêng đến đưa anh đi. Trên đường không ngừng suy nghĩ về An Hạ rồi cười nhếch môi một cách không hiểu nổi, tài xế thấy anh trở nên khác so với trước nhưng cũng không dám hỏi.
Ở trong nhà An Hạ bắt đầu công việc dọn dẹp từ mọi ngóc ngách, cô muốn nhanh chóng hoàn thành mọi thứ trước khi anh trở về.
Trong phòng họp, vì đây là một cuộc họp quan trọng nên các cổ đông lớn nhỏ đều có mặt. Tập đoàn Oudi càng ngày càng phát triển, các cổ đông đưa ra đề xuất muốn phát triển một công ty con ở Châu Âu, cụ thể là tại thủ đô Berlin, Đức. Họ trình bày cách thức và kế hoạch tiếp cận vào thị trường ở bên đó, nhìn thế nào cũng thấy rất thuận lợi.
Tuy nhiên Trình Tranh lại phản đối kế hoạch này: “ Tôi phản đối”.
Bỗng cả phòng im lặng, anh nói lên suy nghĩ của mình: “ Ai cũng biết rằng Đức là một đất nước sở hữu nhiều dòng xe thương hiệu nổi tiếng, và đắt giá phải kể đến như BMW, Mercedes-Benz, Audi, và gần đây nhất là Porsche. So với Oudi, một hãng xe đến từ Châu Á, liệu họ có chấp nhận bỏ ra một số tiền để tậu về?"
Một cổ đông phản biện: “ Trình tổng à, Oudi của chúng ta hiện nay đã vươn tầm ra thế giới rồi, cậu đừng khiêm tốn như thế chứ”.
Anh cười khẩy đáp lại: “ Vậy tôi hỏi chú, chú có đang sở hữu dòng nào của Oudi không?”
Một câu hỏi chí mạng khiến ông chú im bặt, anh nói tiếp: “ Theo tôi biết thì trong 15 cổ đông đang có mặt tại đây, chỉ có 5 trên số tổng 15 là đang sử dụng xe mang thương hiệu Oudi. Bản thân còn hoài nghi không dám bỏ tiền ra sở hữu mà muốn tiến xa đến thị trường Châu Âu, rốt cuộc là các người đang nghĩ gì vậy?"
Lộ Vy cũng nói lên ý kiến của mình: “ Tôi đồng quan điểm với Trình tổng, so với thị trường Châu Âu, chúng ta nên tập trung ở phía khu vực Đông Nam Á, chậm mà chắc”.
“ Nói nhiều không bằng hành động, theo quy luật cũ, bỏ phiếu bầu đi", cổ đông nhất quyết không chịu thua.
“ Ai đồng ý thành lập công ty con ở thủ đô Berlin, Đức xin đưa tay lên”.
Đồng loạt bảy người liên tiếp đưa tay, Trình Tranh gần như nắm chắc được tình thể thì điều không ngờ đến là chủ tịch Trình lại đồng tình với kế hoạch này. Ông là có cổ phần lớn nhất, có quyền nhất nên dù có thêm ai phản đối cũng vô ích. Kết quả là kế hoạch tấn công thị trường Châu Âu được thông qua.
Bàn luận xong xuôi thì mọi người lần lượt rời phòng, anh không phục: “ Tại sao ba lại có quyết định như vậy? Ba rõ ràng là muốn Oudi vào ngõ cụt".
Ông bình tĩnh trả lời: “ Oudi đã hơn 60 năm tuổi rồi, là ông nội con từ hai bàn tay trắng làm nên, và ba là người kế thừa. 40 năm qua Oudi dưới quyền điều hành của ba chưa gặp bất kỳ trở ngại nào, không thử thì làm sao thành công... Nếu con muốn toàn quyền quyết định tương lai của tập đoàn thì cũng được thôi, khi nào kết hôn với Hình Phi, ba sẽ chuyển hết cổ phần sang tên con, làm chủ tịch rồi thì muốn quyết sao thì quyết".
“ Ba làm tất cả chỉ vì muốn con kết hôn với Hình Phi?”, anh hiểu ra vấn đề.
“ Ngoài Hình Phi ra, ba không chấp nhận ai khác, con hiểu ý ba là gì rồi đúng không?"
Ông đứng lên không nói gì nữa rồi rời đi, Lộ Vy chạm lên vai anh khó xử: “ Em xin lỗi vì không thể giúp được gì cho anh!”.
Hai anh em không thể chống lại uy quyền của ông Trình, chỉ có thể theo dõi tình hình trong âm thầm.
Buổi trưa, An Hạ đang dọn dẹp nhà thì có tiếng chuông cửa khiến cô phải chạy ra xem là ai. Bên ngoài là một người giao hàng, là Trình Tranh sáng nay đã gọi đặt thức ăn đến cho cô. Vào trong mở ra thì toàn là món ngon và bổ dưỡng, cô không khỏi vui lòng mà nụ cười dần hiện rõ.
3h chiều, Trình Tranh và Lộ Vy có cuộc hẹn với đối tác để bàn bạc và ký hợp đồng. Trên đường cô không khỏi thấp thỏm: “ Anh hai, em hỏi anh cái này nhé?”
“ Có chuyện gì thì em cứ nói”.
Cô hỏi thẳng: “ Anh biết Chu An Hạ có bạn trai rồi không?”
Trình Tranh trả lời với nét mặt dửng dưng: “ Biết”.
“ Anh biết rồi mà vẫn muốn cô ấy ở bên cạnh, em thật sự rất tò mờ”, cô khó hiểu.
Anh cười khẩy nói: “ Cô ấy không thuộc về Trình Tranh này thì đừng mong thuộc về người đàn ông khác... Vẫn chưa phải là vợ chồng, anh có quyền đập chậu cướp hoa.
Lộ Vy không ngờ rằng anh lại yêu An Hạ đến vậy, cô nhắc khéo: “ Em chỉ là không muốn thấy anh đau lòng như mối tình trước, có khi buông tay lại tốt hơn".
“ Không đâu, anh biết mình phải làm gì”, anh trả lời.
“ Vậy còn hôn ước với Phi Phi, anh định quyết định như thế nào?”, Lộ Vy muốn anh rõ ràng.
Trình Tranh vẫn giữ thái độ nói: “ Ngoài em thì Phi Phi là người đáng tin cậy, em ấy đã có hướng đi riêng rồi”.
“ Ý anh là gì vậy ạ?"
Anh không trả lời mà chỉ mỉm cười ẩn ý.
Một lúc lâu sau khi ký hợp đồng thì đối tác có mời uống rượu quý để chúc mừng. Vì Lộ Vy còn lái xe nên Trình Tranh uống thay cho em gái. Không ngờ rằng rượu này khá mạnh nên khiến anh say khướt.
Lộ Vy đưa anh về đến nhà thì trời cũng đã sập tối, cô nhấn chuông cửa nhờ An Hạ ra giúp. Hai cô gái mỗi người một bên đỡ anh vào phòng, để anh nằm xuống giường rồi chỉnh lại.
“ Sao Trình tổng uống nhiều thế ạ?”, An Hạ hỏi han.
“ Anh ấy uống rượu với đối tác... Nhờ cô Chu chăm sóc anh ấy, tôi còn có việc cần giải quyết”, Lộ Vy nhờ sự giúp đỡ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]