Ăn sáng xong thì An Hạ dọn rửa, vừa làm vừa suy nghĩ nên mua gì để tặng Hàn Châu. Cô lẩm nhẩm: “ Năm nay không biết nên tặng gì nhỉ?”
Mới vừa lau tay xong đã nghe tiếng gọi: “ An Hạ! Em đến đây giúp tôi một chút".
Trình Tranh đi ra phòng với chiếc cà vạt chưa thắt ở trên cổ, anh nói: “ Giúp tôi thắt cà vạt".
“ Dạ thưa Trình tổng!”, cô lập tức nghe theo rồi đi đến chạm vào.
Đôi bàn tay nhỏ nhắn nhẹ nhàng thắt lấy cà vạt cùng với ánh mắt long lanh tập trung hết cỡ, cô khi này không biết rằng bản thân đang làm anh si mê, không thể rời mắt. Cô kéo lên, vừa vặn rồi dừng lại, đã rất lâu rồi không làm việc này ấy vậy mà lại rất đẹp.
An Hạ chỉnh lại một chút cho ngay, không quên hỏi: “ Như thế này đã được chưa ạ?". Ngước mắt lên lại chạm vào đôi mắt đã nhìn mình từ lúc nào, con tim khi này cũng cảm nhận được sự lỡ nhịp.
Trình Tranh lướt mắt xuống môi cô, tiến đến gần, còn một chút nữa thôi mỗi chạm môi thì cô đột nhiên kéo siết lấy cà vạt làm anh ngạt thở. Cô cũng không ngờ mình lại mạnh tay đến như vậy liền không ngừng nói lời xin lỗi.
“ Em giỏi lắm, muốn hạ sát tôi phải không?”
“ Xin lỗi Trình tổng!... Tôi thật sự lỡ tay, không cố ý đâu”, cô vội vàng giải thích.
Anh tằng hắng trả lời: “ Không nói nữa, tôi đi đây".
Cô đi ra mở cửa giúp anh, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-em-nhat-quyet-khong-buong/3737432/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.