“ Đây là lý do thứ hai tôi muốn rời đi thưa Trình tổng... Mỗi người đều có người yêu rồi, xin anh đừng làm vậy, tiểu thư Mạc mà biết được thì không hay đâu. Cô ấy là người tốt, tôi không muốn khiến cô ấy cảm thấy thất vọng”, An Hạ hạ giọng nói nguyên nhân thật sự.
Trình Tranh lấy cớ để níu kéo: “ Cô nói sẽ trả nợ cho tôi mà, hợp đồng kết thúc thì cũng không đủ".
An Hạ nói dối: “ Anh cứ yên tâm, bạn tôi có giới thiệu một công ty rất ổn, nhất định sẽ trả đủ”.
Anh cảm thấy thất vọng vì có diện cớ nào cô cũng tìm cách từ chối, cô thật sự ghét anh đến vậy sao?
“ Còn chưa đầy một tháng nữa hợp đồng sẽ kết thúc, mong cô vẫn sẽ làm tốt trách nhiệm của mình", anh lại trở về trạng thái của một người sếp.
“ Tôi hiểu thưa Trình tổng!”, An Hạ gật đầu đáp.
Ngay sau đó anh trở lại bàn làm việc, cô cũng tiếp tục công việc của mình như bình thường.
Trình Tranh suy nghĩ rồi lấy điện thoại gọi đi: “ Điều tra giúp tôi một người tên là Diệp Hàn Châu... Tôi muốn biết cậu ta là người như thế nào”.
Đã gần 12h khuya mà vẫn chưa thấy An Hạ về nên ông Chu rất lo lắng ngồi đợi ở trước cửa. Khi này Hàn Châu lái xe về thấy ông liền hỏi han: “ Bác hai à! Sao trễ rồi bác vẫn chưa đi ngủ?”
“ Bác chờ Hạ Hạ... Không biết hôm nay công việc như thế nào mà con bé vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-em-nhat-quyet-khong-buong/3734043/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.