Lên đến tầng, Hình Phi đặt tài liệu lên bàn, còn dặn dò: “ Thư ký Chu không cần phải mang nước cho tôi đâu nhé”.
“ Cảm ơn tiểu thư đã giúp đỡ!”, An Hạ cúi đầu nhẹ tỏ lòng thành.
Hình Phi vui vẻ cúi đầu đáp lại rồi gõ cửa đi vào phòng làm việc của Trình Tranh.
“ Không phải chúng ta hẹn gặp ở tiệm cà phê mà, sao em đến đây rồi?”, anh hỏi.
Cô thở dài ngồi bịch xuống ghế: “ Em biết ba mẹ đã gọi đến cho bác trai làm khó nên mới chạy đến đây luôn.
Anh muốn biết chuyện gì đã xảy ra: “ Có phải em giận vì anh thay đổi ý định muốn kết hôn hay không?”
“ Thật ra em đến đây chủ yếu muốn nói với anh là em đồng ý, chúng ta hãy kết hôn đi, thành vợ thành chồng, sống đến đầu bạc răng long”, cô nói như rất chắc chắn về quyết định này.
Trình Tranh đi đến ngồi bên cạnh: “ Em có biết là mình đang nói gì không đấy?"
Cô gật đầu đáp: “ Biết chứ ạ! Càng sớm càng tốt”.
“ Em chê anh già mà không phải sao?”
“ Già hơn thì mới biết chiều chuộng, em suy nghĩ kỹ rồi”, cô đáp.
Anh nghi ngờ cô gặp phải chuyện gì đó nên mới thay đổi 180°: “ Rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra mà khiến em phải khóc suốt đêm, tự nhốt mình trong phòng. Còn chạy đến đây đồng thuận hôn ước này, em lạ lắm đấy”.
Hình Phi lúc này không giấu được cảm xúc mà ngấn lệ, kể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-em-nhat-quyet-khong-buong/3734042/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.