...Buổi trưa hôm sau Trình Tranh và Lộ Vy cùng nhau ăn cơm. Cô suy nghĩ về chuyện tối qua gặp An Hạ ở nhà hàng, thấy cô gái đáng thương nhưng đã hứa là không nói nên cô cũng quyết định giữ kín.Anh để ý em gái hình như muốn nói gì đó: “ Từ nãy đến giờ sao em không nói gì, hôm nay em lạ lắm".
Lộ Vy lảnh tránh: “ Không có gì đâu anh! Em vẫn như mọi ngày thôi”.
Anh nghĩ rằng cô đang phiền muộn việc bị ép xem mắt nên khuyên nhủ: “ Vy Vy! Đừng cố ép bản thân quá, anh thật sự không muốn thấy em trong tình trạng này chút nào".
Cô gượng cười đáp: “ Anh nói gì em không hiểu?”
Anh nói tiếp: “ Dừng lại các cuộc xem mắt lợi ích của ba sắp xếp đi, sau đó là nghỉ phép một thời gian xả stress, làm những việc mình thích. Anh duyệt phép cho em rồi, một tháng nhé?"
“ Anh à! Em thật sự không sao đâu... Em đã quen với công việc mỗi ngày rồi, nếu nghỉ thì em sẽ buồn lắm”, cô từ chối.
“ Anh không nói được em, chẳng bao giờ chịu nghe lời”, anh trách thương.
Lộ Vy cười mỉm: “ Em biết anh thương em nhất mà! Anh ăn nhiều vào nhé!”.
Tuy bề ngoài cô lúc nào cũng đầy khí chất và mạnh mẽ nhưng ngoài bản thân thì ngay cả Trình Tranh cũng biết được cô em gái này tâm hồn lại nhạy cảm, yếu mềm như bao người phụ nữ khác. Mặc dù chỉ là anh em cùng cha khác mẹ nhưng cả hai thương nhau như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-em-nhat-quyet-khong-buong/3733477/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.