Nhật Thiên vốn dĩ còn định đi một chuyến đến Sài Gòn để gặp Ngọc Châu đây, ấy vậy mà còn chưa kịp thực hiện thì cô ấy đã có mặt ở đây rồi. Nhật Thiên cũng không biết Ngọc Châu đến đây vì lý do gì nữa. Những lần trước khi
Ngọc Châu đến đây, hầu hết đều là vào dịp lễ và có cả ngày sinh nhật của Nhật Thiên nữa.
Sau khi nghe thấy câu nói của Ngọc Châu, Nhật Thiên lại như mọi khi, anh không biết nên đáp lại cô như thế nào.
Chỉ có điều Nhật Thiên cảm thấy rất vui, vui vì Ngọc Châu muốn gặp anh đến mất kiên nhần, vui vì Nhật Thiên giống Ngọc Châu, anh cũng rất muốn được nhìn thấy cô.
Trong vô thức, Nhật Thiên định đưa tay lên vuốt nhẹ má của Ngọc Châu nhưng ngay sau đó anh đã ngay lập tức hạ tay xuống. Bàn tay anh khựng lại giữa chừng, như thể sợ rằng cử chỉ đó có thể làm Ngọc Châu bất ngờ hoặc nhận ra gì đó từ hành động kỳ lạ đột ngột này. Thay vào đó, Nhật Thiên lại nhìn thấy đôi má đang ửng đỏ lên của cô nàng, trông cứ y hệt một quả cà chua vậy.
Ngọc Châu vẫn chưa hoàn toàn lấy lại nhịp thở bình thường, nhưng cô cũng mỉm cười nhìn anh. Nhật Thiên hơi quay mặt đi, cảm thấy tim mình đập nhanh hơn. Anh cố gắng giữ giọng điềm tĩnh:
- Cô ở đây đợi tôi một chút.
Ngọc Châu gật đầu và không nói gì thêm. Khoảng chừng ba phút sau đó, Nhật Thiên đã quay trở lại cùng với một chai nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-em-vua-hay-troi-nang-dep/3617718/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.