Claire lại tiếp tục mỉm cười:
- Vậy sao? Tôi hiểu, nhưng điều đó không làm giảm đi giá trị của cậu, ít nhất là ở trong mắt của anh Thanh đây.
Thanh đứng ở kế bên cũng gật đầu đồng tình và có vẻ Jade cũng thấy được như thế. Kể từ khi ở tiệm rượu lần ấy, cái cách mà Nhật Thiên làm việc và sẵn sàng thử hết những loại rượu trái cây mà họ mang đến.
Nghe Thanh nói vậy, Nhật Thiên càng cảm thấy bản thân giống như là đang ăn may hơn. Anh không chắc liệu mình có thực sự xứng đáng với những lời nói đó hay không. Những suy nghĩ này cứ vẩn vơ trong đầu khiến anh cảm thấy hơi lúng túng và ngột ngạt. Claire bước đến gần Nhật Thiên hơn, cô đặt tay nhẹ lên vai của anh rồi vỗ vỗ:
- Chúng ta đi xem xưởng trước nhé? Tôi đã gọi xe rồi.
Nhật Thiên gật đầu, anh đi theo cô ra ngoài, nơi một chiếc xe đang đợi sẵn. Trên đường đi, Claire bắt đầu giới thiệu về xưởng và những gì anh sẽ được thấy:
- Xưởng mà chúng ta sắp đến là một xưởng sản xuất rượu trái cây thủ công, nơi mọi quy trình đều được thực hiện bằng tay hoặc bằng các công cụ đơn giản. Lần đầu tiên khi tôi đến Hà Nội, tôi đã rất may mắn khi gặp được một người khá am hiểu về lĩnh vực này và cô ấy đã cho tôi được phép nhìn thấy nơi làm rượu của họ.
Nhật Thiên chăm chú lắng nghe, anh dường như có thể cảm nhận được sự hào hứng trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-em-vua-hay-troi-nang-dep/3616258/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.