Hàn Bình An cùng Hàn Trí Nhân đến đúng lúc Tô Như Ý nói về chống lưng của Diệp Chi Lan, cả hai anh em đều nhếch môi cười khẩy một tiếng, khinh thường mấy người được xem là chống lưng của cô.
Mở miệng là nói là bảo vệ, chống lưng cho cô thế mà cũng chính họ làm tổn thương cô nặng nề, chả có mấy ai thật sự để ý đến cảm xúc của Diệp Chi Lan cả.
Hàn Bình An nghiêng đầu khẽ nói với anh trai của mình: "Mấy cái chống lưng đó ngoại trừ chú Minh Trí thì chả có ai ổn cả, gia thế của mấy người đó gộp lại còn không bằng Hàn gia của chúng ta, một mình gia tộc chúng ta đã đủ đè chết bọn họ rồi. Anh cả! Chúng ta có nên ra mặt giúp chị Chi Lan trút giận không?"
"Không cần, mấy người đó bị doạ sợ rồi không cần đến chúng ta đâu, Hàn gia chúng ta ra mặt có khi lại khiến cho
Chi Lan gặp rắc rối." Hàn Trí Nhân khẽ lắc đầu, chậm rãi đáp lại.
Diệp Chi Lan đưa mắt nhìn những người đang bảo vệ mình, nghe xong cô cảm thấy mình có những chống lưng cũng ghê gớm đó chứ, có thể đối với người khác thì rất thích, rất hạnh phúc nhưng với cô thì cô không.
Diệp Chi Lan im lặng xoay người đi ra khỏi đám đông, cô tìm cho mình chỗ ngồi trong một góc rồi ngồi xuống để tránh xa sự đời.
Lương Minh Trí cùng Lương Bình, Lương Hinh, Đường Diễm Tinh lần lượt tiến đến ngồi xuống xung quanh của
Diệp Chi Lan, Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-em-vao-mua-ha/3749403/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.