🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Diệp Chi Lan tỉnh lại thấy mình đang ở trong một căn phòng xa lạ, trông nó khá cũ kỹ, tồi tàn, cô ngồi dậy tay ôm phía sau đầu nơi vẫn còn đau vì bị đánh. Diệp Chi Lan còn chưa kịp định hình được chuyện gì thì bỗng giật thót khi nghe có giọng nói ai đó kèm theo là tiếng mở cửa, nhìn thấy người bước vào là Tony cô kinh ngạc thốt lên:

"Tony?"

"Đầu của chị còn đau không? Cũng may là em vô tình nhìn thấy nếu không thì chắc có chuyện lớn rồi." Tony ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh giường, bày ra vẻ mặt vô tội, tỏ ra quan tâm lo lắng cho Diệp Chi Lan.

"Chị vẫn chưa hiểu chuyện gì cả, chị nhớ chị bị ai đó đánh vào đầu sau đó ngất đi, tỉnh lại đã thấy ở nơi này rồi.

Đây là đâu? Sao chị lại ở đây?" Diệp Chi Lan ngơ ngác vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Tony chậm rãi kể lại mọi chuyện mà bản thân đã dựng lên: "Lúc sáng, em đi mua một chút đồ thì vô tình bắt gặp chị bị một gã đàn ông dùng gậy đánh vào đầu, bọn chúng hình như là muốn bắt cóc chị, em đã lao đến liều mạng với bọn chúng, cùng lúc đó mọi người xung quanh bắt đầu vây lại nên có lẽ bọn bắt cóc sợ mà bỏ chạy, em không có tiền nên đành đưa chị về nhà em chờ chị tỉnh lại."

Lại bắt cóc nữa sao? Cô đã đoạn tuyệt quan hệ với mấy người Diệp gia rồi thế mà vẫn bị nhắm tới, bị bắt cóc, không có ngày nào đối với cô là yên ốn cả. Diệp Chi Lan tìm điện thoại của mình, thấy điện thoại đã hết pin cô cau mày vội hỏi Tony: "Bây giờ mấy giờ rồi?"

"Đã hơn mười hai giờ trưa rồi." Tony xem đồng hồ sau đó trả lời.

"Cái gì? Nguy rồi! Chị trễ hẹn với bạn rồi, cảm ơn em đã cứu chị, hôm nào chị sẽ mời em ăn một bữa còn bây giờ chị phải đi gặp bạn chị ngay không là bạn chị lật tung thành phố lên tìm chị mất." Diệp Chi Lan cầm điện thoại gấp gáp rời đi, ơn này cô sẽ trả sau.

Tập đoàn Trác thị

Trác Dương Kỳ ngồi ở bàn làm việc nhìn những thông tin mà Jackson đã giúp anh điều tra, anh không còn lời nào để nói với mấy người Diệp gia, vì muốn che giấu thân phận của Diệp Chi Lan mà đã làm ra biết bao nhiêu chuyện tốn thương đến cô, làm hại đến người khác.

Trác tổng ấn nút trên chiếc điện thoại để bàn gọi Jackson vào. Trợ lý vừa vào anh liền cất giọng nói: "Cậu dùng danh nghĩa công ty GF đầu tư vào công ty du lịch của Chi Lan, bao nhiêu tiền cũng được chỉ cần có thể giúp vực dậy công ty. Về viện mồ côi, cậu liên lạc với em họ đang ở nước ngoài của tôi, bảo nó dùng danh nghĩa của mình xây lại một viện mồ côi mới, giúp những người ở đó ổn định lại cuộc sống."

Jackson làm việc với sếp của mình đã lâu, đã không còn bất ngờ trước những chuyện mà Trác Dương Kỳ đã giao phó. Vì muốn giúp đỡ Diệp Chi Lan mà sếp cậu sẵn sàng liên lạc với người em họ đã tách ra khỏi Trác gia đã lâu, còn dùng cả danh nghĩa công ty mà anh đã cùng hội bạn của mình lập nên, ông chủ của cậu đã thật sự rơi vào trạng thái điên tình rồi.

Hai chuyện này xem như đã xong, Trác Dương Kỳ bắt đầu nghĩ đến chuyện thân phận của cô nhóc cùng với người con trai kia, anh đã cho người điều tra hai người đó nhưng lại không có kết quả gì, anh cũng không thể tra được cha nuôi của Diệp Chi Lan là ai. Người con gái anh yêu thần bí hơn anh nghĩ rất nhiều, còn có quá nhiều chuyện anh vẫn không thể nào biết rõ được.

Buổi tối, Diệp Chi Lan cùng Đường Diễm Tinh, Lương Hinh đến buổi đấu giá từ thiện, vốn dĩ cô không muốn đi chút nào, không có tâm trạng nhưng hai người bạn cô cứ lôi cô đi cho bằng được, cái gì mà đi để giải tỏa tâm trạng, góp một phần nhỏ cho những đứa trẻ khó khăn, nghe vế đầu Diệp Chi Lan càng không muốn đi nhưng nghe vế sau cô lại quyết định đi ngay.



Diệp Chi Lan vừa đến đã bị hội tiểu thư, thiếu gia chế giễu, mỉa mai: "Ây dô! Đây không phải là thiên kim tiểu thư

Diệp gia sao?"

"Cái gì mà thiên kim tiểu thư, cậu nhầm rồi, bây giờ cô ta đâu còn là tiểu thư gì nữa, chỉ là một đứa nghèo khổ không nhà không gia đình mà thôi."

"Ối trời! Còn tưởng cao sang, quyền quý như thế nào, hóa ra cũng chỉ là một thiên kim giả, một kẻ thế thân."

Từng người, từng người thay phiên nhau chế giểu, châm chọc Diệp Chi Lan. Cô bỏ ngoài tai mấy lời đó, lười để ý đến mấy bọn dở hơi, không muốn tốn nước bọt với bọn họ nhưng Đường Diềm Tinh và Lương Hinh nào có dễ bỏ qua, hai người các cô sôi cả máu đang định đứng ra bảo vệ bạn mình thì bất ngờ giọng nói của Lê Hiểu Tâm truyền đến: "Ai nói với các người là em ấy là thiên kim giả? Tuy hiện tại em ấy không còn là tiểu thư Diệp gia nhưng em ấy là tiểu Lê gia hàng thật giá thật."

Lời nói Lê Hiểu Tâm vừa dứt thì Diệp Vĩnh Hi bước vào tiếp lời: "Tuy Chi Lan không mang dòng máu Diệp gia nhưng tôi và mọi người ở Diệp gia vẫn luôn xem em ấy là người trong gia đình, Chi Lan vẫn là em gái tôi, vẫn là tiểu thư Diệp gia."

"Còn là con gái nuôi của tôi nữa." Lương Minh Trí sải chân hiên ngang bước vào tuyên bố, ông cố tình nói lớn để cho tất cả những người có mặt đều có thể nghe thấy.

Lương Bình cùng Lạc Huyền Anh đi phía sau nghe xong thì giật mình đứng khựng lại, hai mắt mở to nhìn bác của mình. Không chỉ có hai người mà cả Lương Hinh, Đường Diễm Tinh cùng Trác Dương Kỳ và hội bạn của anh vừa đến cũng sửng sốt, kinh ngạc trước chuyện này.

Hội trường bắt đầu xôn xao, bàn tán về chuyện này, lúc trước chỉ với thân phận tiểu thư Diệp gia thôi đã khiến cho mọi người ngước nhìn bây giờ còn thêm hai thân phận tiểu thư Lê gia và con gái của Lương Minh Trí thì Diệp Chi Lan còn đáng sợ hơn, khiến người ta phải e dè, bắt đầu tìm cách nịnh nọt.

Tô Như Y là người hoàn hồn đầu tiên, cô bước đến đám nhà giàu đó nhếch môi cười lạnh: "Sao mấy cô cậu câm như hến hết rồi? Bị rút lưỡi rồi à? Sao không nói tiếp nữa đi? Các cô cậu mà dám nói thêm mấy lời khó nghe nữa thì tôi nghĩ chưa cần tới Lương gia đâu chỉ cần Diệp gia thôi cũng đã đủ đè chết các người.

Dám động đến Hoa Lan nhỏ của cô, đám người này đúng là chán sống, cô rất ung dung, thản nhiên nói tiếp:

"Nhân dịp có mặt mọi người ở đây tôi cũng nói luôn nếu có ai dám bắt nạt Chi Lan, động đến em ấy dù chỉ là một sợi tóc thôi thì tôi cũng không tha cho kẻ đó, các người cũng biết rõ mối quan hệ thân thiết giữa nhóm bọn tôi và

Chi Lan mà."

Những người có mặt đồng loạt hít một ngụm khí lạnh, sao bọn họ lại có thể quên mất Diệp Chi Lan là bảo bối nhỏ của hội bạn Trác Dương Kỳ. Có một vài người là cha mẹ của đám cậu ấm cô chiêu đã bắt đầu lau mồ hôi trên trán, chống lưng của Diệp Chi Lan cũng quá khủng bố rồi, động vào cô thì có khi đời này coi như bỏ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.