🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Buổi đấu giá kéo dài hơn hai giờ đồng hồ mới kết thúc, Lê Hiểu Tâm nhân lúc Diệp Chi Lan vẫn chưa rời đi mà vội tiến đến nói: "Di Nguyệt! Cha mẹ sau khi biết tin em vẫn còn sống thì rất vui mừng, hai người họ muốn gặp mặt em, em có thể..."

"Không thể, hiện tại tôi không có thời gian và tôi cũng không muốn gặp mặt ai cả, còn nữa tên tôi là Chi Lan không phải Di Nguyệt, mong chị không gọi nhầm tên tôi nữa." Diệp Chi Lan ngắt lời của Lê Hiểu Tâm, nếu nói cô hận Lê Hiểu Tâm một thì cha mẹ là người cô hận mười, ký ức đó vĩnh viễn không thể xóa nhòa trong đầu cô được.

Lạc Huyền Anh biết Diệp Chi Lan hận Lê gia nhưng cũng không thể hận đến mức này chứ, gặp một lần thì có làm sao? Cô khẽ chau mày lên tiếng: "Chi Lan! Chị biết em hận vì chuyện năm đó nhưng cũng không đến mức..."

Nhắc đến chuyện năm đó Diệp Chi Lan lại giận dữ, căm phẫn, đôi mắt của cô trở nên sắc lạnh đến mức nếu có thể giết người bằng ánh mắt thì bọn họ đã chết từ lâu rồi: "Chị biết cái gì mà nói! Chị có từng hiểu được cảm giác bị chính cha mẹ và chị gái của mình bỏ rơi chưa? Vào khoảnh khắc sinh tử bọn họ chỉ ôm đứa con gái lớn chạy đi mà quên mất đứa con gái nhỏ, khiến cho đứa bé đó suýt nữa thì mất mạng."

Đường Diễm Tinh nhíu mày tiến lên một bước đứng che chắn chi Diệp Chi Lan, khó chịu ra mặt: "Tôi không cần biết các người ăn năn hối lỗi như thế nào, tôi chỉ cần biết hiện tại các người đang khiến cho bạn thân của tôi khó chịu nên tôi yêu cầu Lê gia các người đừng làm phiền đến cậu ấy nữa, cậu ấy muốn gặp thì tự khắc cậu ấy sẽ đi gặp, không thì thôi."

Diệp Chi Lan tuy không nói thêm lời nào nhưng ánh mắt cô nhìn Lê Hiểu Tâm và Lạc Huyền Anh vẫn còn rất oán giận.

Nhớ lại năm đó, khi Diệp Chi Lan chỉ mới năm tuổi cô đã cùng cha mẹ và chị gái đến thành phố A để du lịch, không ngờ chỉ vừa mới đến đó đã gặp phải một trận động đất. Khi đó, Diệp Chi Lan đang nắm tay Lê Hiểu Tâm để tìm kiếm cảm giác an toàn thì Lê Hiểu Tâm sau khi nghe tiếng cha mẹ gọi đã buông tay cô ra chạy theo tiếng gọi, hoàn toàn không nhớ đến cô em gái nhỏ.

Diệp Chi Lan nhớ rất rõ khi đó cô đã chạy theo sau nhưng tòa nhà sập xuống khiến cho cô bị vùi trong đống đổ nát, hình ảnh cuối cùng Diệp Chi Lan thấy chính là hình ảnh cha bế Lê Hiểu Tâm, tay còn lại nắm tay mẹ chạy đi, họ không hề nhớ đến đứa con gái nhỏ này.

Không một ai biết lúc đó cô đã hoảng sợ đến mức nào? Cô vừa khóc vừa gọi cha mẹ gọi chị gái, luôn hy vọng họ sẽ nhớ ra mình và đến cứu nhưng chờ mãi chờ mãi vẫn không thấy đâu, niềm hy vọng đã biến thành nỗi tuyệt vọng

Cùng lúc đó Diệp Chi Lan đã gặp gỡ Trác Dương Kỳ, anh cũng bị vùi lấp giống cô, anh khóc mãi không thôi Diệp Chi Lan đã phải dỗ dành cả buổi anh mới nín khóc. Một đứa trẻ đang khóc lại phải dỗ dành một đứa trẻ đang khóc khác bởi vì Trác Dương Kỳ khóc dữ dội hơn cô.

Diệp Chi Lan đang chuẩn bị cùng anh em Hàn gia đi về thì bất chợt nghe thấy giọng nói của Diệp Vĩnh Hi cất lên:

"Đó không phải là anh cả và Hiểu Phong hay sao?"

Tất cả mọi người đồng loạt hướng mắt nhìn theo phía mà Diệp Vĩnh Hi đang nhìn, đúng thật là hai người họ không chỉ có họ mà còn có những cảnh sát khác, họ đang giăng dây ngăn không cho người ngoài tiến vào hiện trường.



Diệp Chi Lan cùng mọi người tiến về phía đó xem thử là có vụ gì, nhìn thấy thi thể Tô Như Ý cau mày đảo mắt nhìn sang chỗ khác, Lương Hinh, Lê Hiểu Tâm và Lạc Huyền Anh cũng di chuyển tầm mắt, mấy hình ảnh máu me này bọn họ không nhìn nổi.

Trác Dương Kỳ nhìn Diệp Chi Lan, thấy mặt cô không biến sắc, nhìn thi thể đó rất chăm chú, không chút sợ hãi, anh bắt đầu cảm thấy có gì đó không đúng ở đây, sự gan dạ của cô vượt xa những người ở đây, cả anh còn chưa thể nhìn thẳng và chăm chú như vậy.

Có lẽ đã từng có chuyện gì đó xảy ra với cô nên mới khiến cho cô trở nên vô cảm trước những chuyện như thế này. Anh phải tìm cơ hội hỏi Trác Hiểu Phong về chuyện này, chắc chắn đứa cháu này của anh biết, không những biết mà còn biết rất rõ.

Trác Hiểu Phong đang đau đầu về chuyện pháp y, vừa đảo mắt một cái liền thấy Diệp Chi Lan, cậu mừng rỡ như bắt được vàng vội chạy nhanh về phía của cô, nắm tay muốn kéo bạn thân của mình vào hiện trường: "Thật may khi gặp cậu ở đây, cậu mau vào giúp tớ kiểm tra, khám nghiệm sơ bộ thi thể của nạn nhân đi. Pháp y của bọn tớ vừa mới bị tấn công hôm qua, hiện tại còn đang nằm viện, pháp y mới thì vẫn chưa đến nhận việc, bây giờ chỉ có cậu mới có thể giúp tớ thôi."

Mọi người ngơ ra không hiểu chuyện gì, từ khi nào Diệp Chi Lan lại trở thành pháp y vậy? Diệp Chi Lan lắc đầu từ chối: "Tớ chỉ có một chút kiến thức mà thôi làm sao có thể khám nghiệm được chứ?"

"Một chút kiến thức của cậu đã đủ đưa ra kết quả khám nghiệm sơ bộ rồi." Trác thiếu gia ngay lập tức đáp lại rồi dứt khoát kéo Diệp Chi Lan đi vào nơi xảy ra vụ án.

Diệp Chi Lan bị kéo đi trong sự miễn cưỡng, cô xoay đầu đưa mắt nhìn cha nuôi của mình thấy ông khẽ gật đầu cô mới hoàn toàn đồng ý giúp đỡ cảnh sát.

Diệp Vĩnh Hi luôn dõi theo em gái, thấy Diệp Chi Lan mang bao tay vào bắt đầu kiểm tra thi thể thì ngây người, cô mở to hai mắt quay sang hỏi Đường Diễm Tinh: "Chi Lan còn biết cả khám nghiệm tử thi? Không phải em ấy học ngành du lịch à?"

Đường tiểu thư mỉm cười, vẻ mặt đầy tự hào khi nói về cô bạn thân của mình: "Còn rất nhiều điều mà mọi người chưa biết về Chi Lan đâu, cậu ấy không học pháp y nhưng lượng kiến thức về pháp y khiến cho người khác phải giật mình đấy. Về chuyện tại sao cậu ấy biết là do... những chuyện cậu ấy đã trải qua trong quá khứ, bắt buộc cậu ấy phải biết để sống."

Đường Diễm Tinh cố ý kéo dài câu cuối cùng, chuyện của bạn thân cô không tiện nói quá nhiều, nếu bạn thân cô muốn nói thì tự khắc sẽ nói cho bọn họ biết thôi.

Trác Dương Kỳ luôn hướng mắt nhìn Diệp Chi Lan, khóa chặt cô trong tầm mắt của mình, càng ngày anh càng tò về cô, muốn biết tất cả mọi chuyện liên quan đến người mình thương, một chuyện anh cũng không muốn bỏ sót.

Ngoại trừ Lương Minh Trí, Lương Hinh và Đường Diễm Tinh thì mọi người đều nhìn về phía hiện trường vụ án, nói chính xác hơn là nhìn Diệp Chi Lan, đây là lần đầu tiên họ thấy một con người khác của cô.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.