Chỉ mới hơn chín giờ sáng, Diệp Chi Lan đã nhận được tin nhắn hẹn đi uống cà phê của Trác Hiểu Phong, cô tự hỏi hôm nay cậu không điều tra phá án gì hay sao mà lại hẹn đi uống nước vậy? Điều đáng nói hơn còn là hẹn riêng.
Cô đến quán cà phê mà cô hay cùng hội bạn thân đến, vừa đến cả người Diệp Chi Lan liền khựng lại, đôi mắt tối sầm, hai mày nhíu chặt xoay người muốn rời khỏi quán ngay lập tức khi biết người thật sự hẹn mình không phải là
Trác Hiểu Phong mà là Trác Dương Kỳ.
"Em khoan đi đã, là anh nhờ Hiểu Phong hẹn em ra đây, anh có chuyện muốn nói với em, cho anh xin vài phút có được không?" Thấy Diệp Chi Lan xoay người đi, Trác Dương Kỳ đứng bật dậy vội chạy đến níu tay cô lại.
Trước giờ chỉ có người khác xin Trác tổng cho thời gian chứ anh chưa từng phải cầu xin ai như thế cả, chỉ khi đứng trước mặt người mình yêu anh mới có dáng vẻ này.
"Giữa tôi với anh còn gì để nói à?" Diệp Chi Lan lạnh lùng đáp lại, ánh mắt nhìn Trác Dương Kỳ rất sắc bén, không mang chút cảm xúc nào.
Trác Dương Kỳ cố gắng níu Diệp Chi Lan lại hết mức có thể, chỉ cần cô nghe anh nói vài phút là được rồi: "Anh thật sự có chuyện muốn nói với em, cho anh một chút thời gian thôi."
"Được thôi, tôi cũng muốn biết anh muốn nói gì với tôi." Diệp Chi Lan ngồi xuống ghế, chờ đợi xem Trác Dương Kỳ muốn nói gì với mình.
Trác Dương Kỳ vui mừng vì cuối cùng Diệp Chi Lan cũng chịu ngồi nghe mình nói, ngồi xuống đối diện cô anh nghiêm túc nói rõ lòng mình: "Anh biết bây giờ cho dù anh có xin lỗi cỡ nào cũng không thể chữa lành vết thương trong trái tim em. Anh là kẻ vô tâm, khốn nạn, là kẻ mù khi không nhận ra tình cảm thật sự của mình. Anh luôn cho rằng bản thân luôn yêu Lê Hiểu Tâm mà không hề nhận ra người mình yêu là em..."
Diệp Chi Lan nhếch môi cười khẩy một tiếng, nụ cười tràn ngập sự khinh bỉ: "Bây giờ ý của anh là sao đây? Anh muốn nói với tôi là anh yêu tôi, anh mong tôi cho anh cơ hội để sửa chữa sai lầm, cho anh cơ hội để anh theo đuổi lại tôi?"
Ánh mắt Trác Dương Kỳ lóe lên một tia hy vọng nhỏ nhoi, hy vọng cô sẽ cho mình một cơ hội, chỉ cần cho anh cơ hội thì muốn anh làm gì, muốn anh chờ bao lâu cũng được.
Diệp Chi Lan thu lại nụ cười trên môi, ánh mắt thay đổi trở nên lạnh lùng, không chút gợn sóng, giọng nói nhẹ nhàng nhưng lại rất sắc bén: "Anh nghĩ anh là ai? Anh xem tôi là cái gì? Anh nghĩ anh nói anh yêu tôi thì tôi sẽ mềm lòng, một lần nữa mở lòng tha thứ cho anh sao? Anh xem thường tôi quá rồi đẩy. Lúc trước, tôi vì anh nên mới thay đổi theo cách mà anh muốn, trở thành một người con gái dịu dàng, hiền lành, yếu đuối, tôi cố gắng để rồi cuối cùng tôi nhận lại được gì? Nhận lại toàn là sự lừa dối, sự đau khổ."
Trác Dương Kỳ im lặng không nói được lời nào, anh đúng là suy nghĩ mọi chuyện quá đơn giản. Hình ảnh Diệp Chi Lan luôn hiện hữu trong đầu anh là một cô gái yếu đuối, hiền lành cần người khác bảo vệ, luôn mềm lòng, tha thứ cho người khác, Trác Dương Kỳ hoàn toàn không biết hóa ra những tính cách đó vốn không phải tính cách thật của cô, cô thay đổi là vì anh.
Diệp Chi Lan tựa lưng vào ghế, chân vắt chéo tiếp tục nói: "Để tôi nói cho anh biết con người thật của tôi, tôi là người dám yêu dám hận, đúng là hiện tại tôi vẫn chưa thể hoàn toàn buông bỏ được tình cảm mười năm tôi dành cho anh, nhưng cái tình cảm đó đã không còn trong sáng, ngây thơ như ban đầu nữa, nó là tình yêu xen lẫn thù hận. Anh muốn tôi cho anh một cơ hội đúng không? Được thôi, chỉ cần bây giờ anh nói cho tôi biết tôi thích màu gì, ghét ăn gì, thích ăn gì, mùa mà tôi thích là mùa nào, môn nào là môn tôi giỏi nhất thì tôi sẽ thử suy nghĩ lại."
Diệp Chi Lan dám chắc chắn rằng Trác Dương Kỳ sẽ không bao giờ đoán đúng, một cái cũng không.
Nói đến điều này Trác tổng rất có tự tin, dù nói thế nào thì anh cũng cùng cô trưởng thành, chăm sóc cho cô từ nhỏ đến lớn, làm sao anh có thể không biết rõ được cơ chứ? Trác Dương Kỳ ngồi thẳng lưng, tự tin trả lời: "Màu em thích nhất là màu xanh dương, món ăn mà em ghét nhất là cơm cuộn, thích ăn nhất là thịt nướng, mùa em thích nhất là mùa đông, môn em giỏi nhất là môn toán."
Diệp Chi Lan nghe xong liền bật cười, nụ cười không phải vì vui do anh nói đúng hết tất cả mà nó mang một sự chế giễu, có chút gì đó khiến cho Trác Dương Kỳ khó hiểu. Cô lắc đầu nhìn thẳng vào mắt của anh mà đáp: "Sai!
Sai hoàn toàn, anh nói không đúng một cái nào hết, những thứ đó hầu hết là những điều mà anh thích, nếu anh không thích thì cũng là Lê Hiểu Tâm thích, không có cái nào dành cho tôi cả."
Cô đứng dậy, trước khi rời khỏi quán cô cất giọng: "Anh nói anh yêu tôi thế lúc tôi và anh hẹn hò với nhau anh có giữ ảnh của tôi không? Ảnh tôi và anh chụp chung anh có để vào khung đặt ở bàn làm việc như anh đã từng làm khi còn hẹn hò với Lê Hiểu Tâm không? Anh có từng chủ động hôn tôi hay nói lời yêu tôi chưa? Anh đã từng anh bánh tôi làm chưa? Tất cả đều chưa từng, từ đầu đến cuối chỉ có một mình tôi cố gắng, một mình tôi ảo tưởng tình yêu đó mà thôi. Mọi chuyện đã kết thúc rồi, đừng có dây dưa nữa, phiền lắm."
Trác Dương Kỳ ngây người dõi mắt nhìn theo bóng lưng của Diệp Chi Lan, những lời cô vừa nói cứ liên tục lặp lại trong đầu của anh. Anh đã sai! Đã sai thật rồi! Trên đời này có lẽ không có ai khốn nạn hơn anh nữa đâu. Tất cả mọi chuyện bây giờ đều gói gọn trong hai chữ muộn màng.
Trác Dương Kỳ quyết định buông bỏ, anh sẽ từ bỏ ý định theo đuổi lại cô, anh sẽ quan tâm, bảo vệ cho cô từ xa, chỉ cần nhìn Diệp Chi Lan vui vẻ hạnh phúc là được rồi, anh không dám trông mong gì thêm nữa.
Diệp Chi Lan vừa bước ra khỏi quán, đang đứng bắt xe đến quán ăn của Đường Diễm Tinh thì bỗng có một gã đàn ông xuất hiện từ phía sau dùng một cái cây đánh ngất sau đó cùng đồng bọn đưa cô lên xe rời đi.
Tony lái xe về nhà, bước vào trong phòng của mình cậu ta đứng hình, hai mắt mở to khi thấy Diệp Chi Lan đang nằm bất tỉnh trên giường của mình, cậu ta còn chưa kịp định hình được chuyện gì xảy ra thì gã đàn ông đánh ngất
Diệp Chi Lan khi nãy xuất hiện đứng bên cạnh Tony cất tiếng: "Cậu chủ thấy thế nào? Có vui không ạ? Tôi đã đưa người cậu chủ thích về đây rồi, những chuyện còn lại cậu chủ hãy tự mình...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]