Diệp Chi Lan nghe thấy có người gọi mình liền quay người lại, nhìn thấy người đó cô mở to hai mắt kinh ngạc thốt lên: “Tony! Sao em lại ở đây?”
Cậu nhóc có mái tóc màu đỏ cười tít mắt tiến nhanh về phía của Diệp Chi Lan sau đó ôm chầm lấy cô: “Đúng thật là chị này, em còn sợ mình nhìn nhầm nữa cơ.”
Diệp tiểu thư cảm thấy không thoải mái lắm khi có con trai ôm mình, ngoại trừ Trác Dương Kỳ, Trác Hiểu Phong và người đã mất là Trác Văn Kiệt thì cô chưa từng ôm ai như thế, ngay cả Diệp Khởi Dương cũng chưa, Diệp Chi Lan cười gượng gạo đẩy nhẹ Tony ra.
Tony cũng không quá bất ngờ khi thấy hành động này của Diệp Chi Lan, cậu ta bắt đầu làm nũng nắm tay của cô lay nhẹ: “Chị thật là nhẫn tâm, về đây cũng không nói cho em biết nếu không phải em thấy chị Diễm Tinh đăng ảnh cùng chị đi chơi thì suýt nữa em đã lật tung cả thành phố lên tìm chị rồi.”
Diệp Chi Lan khẽ cười, cô đã quá quen với màn làm nũng này rồi: “Bây giờ em có thể trả lời cho chị biết tại sao em ở đây chưa? Bình thường em không phải là người hay đi chơi này kia cơ mà.”
“Em đến thành phố này là để nghiên cứu, tìm đề tài ý tưởng cho việc học của em thôi, em đi cùng một vài người bạn mà bọn nó còn ở trong đó, em không thích mấy nơi như thế này nên mới ra ngoài không ngờ lại có thể gặp chị.” Tony liếc mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-em-vao-mua-ha/3573401/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.