“Một người muốn hạnh phúc, trước hết phải khiến bản thân mình hạnh phúc. Ngay cả chuyện này mà con cũng không hiểu làm sao xứng đáng làm con của ta?”
Lần đầu tiên kể từ khi quen biết Kỳ Phong, Hạ Dương mới nhìn thấy một cảnh tượng mà theo anh nhận thấy là kinh thiên động địa đến thế: đó là việc Phong và Hân Vũ chính thức… giận nhau.
Chẳng cần phải nói nhiều đến tính nghiêm trọng của vấn đề này, bởi xưa nay Kỳ Phong chiều chuộng và dung túng cho Hân Vũ hết mức, chỉ cần là ý của cô, hắn vừa dỗ dành vừa thuận theo còn không kịp, ngay cả chuyện trái ý cô một lần cũng chưa hề mắc phải. Thế mà lần này lại to gan đến mức công khai chiến tranh lạnh.
Câu chuyện chẳng mấy chốc đã lan truyền khắp hoàng cung, dị bản thì nhiều không sao kể xiết, khi gặp phải thành phần “tinh anh” trong lứa buôn chuyện như Hạ Dương thì cả Kiến Phi ở cách đấy mấy trăm dặm cũng biết. Từ phương xa, anh chàng này gửi một lá thư về cho Diệp Anh, chỉ có mấy chữ: “Kỳ hạn một tuần. Sai thì về kinh thành hỏi cưới em. Đúng thì em theo anh đến Hỏa Thành đi.”
Diệp Anh đọc xong thư, mặt nhăn mày nhó, chẳng thèm đáp lời mà cứ xé bừa lá thư, quẳng xuống đất. Sau đấy còn giẫm chân lên đạp đạp mấy lần.
Hạ Dương đã cưới vợ, thậm chí con cũng chỉ chờ ngày sinh thôi. Mấy tên nhãi còn lại đương nhiên chưa theo kịp. Với người hiếu thắng như Kiến Phi, lúc này nhanh tay cưới vợ để không thua anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-em-noi-tan-cung-the-gioi/1622506/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.