"Được." Tô Duyệt lạnh nhạt nói xong lặng lẽ rút tay lại, duy trì khoảng cách nhất định với Tô Thiến Tuyết, sau đó đi thẳng đến nhà hàng Ý.
Sau khi đi vàophòng ăn, nụ cười ôn hòa trên mặt Tô Thiến Tuyết lập tức biến mất, thayvào đó là vẻ mỉa mai châm chọc. Chỉ khi ở trước mặt Tô Duyệt cô mới thản nhiên không cần che dấu, bởi vì cô đã chịu quá đủ mùi vị của việc ănnhờ ở đậu. Hôm nay có thể ngẩng cao mặt đứng cùng Tô Duyệt đương nhiênsẽ không ép mình phải giả bộ ra dáng ngoan ngoãn nữa.
Tô Duyệtvẫn yên lặng nhìn ra ngoài cửa sổ, những sợi tóc màu đen bay bay nhènhẹ, ngũ quan xinh đẹp tự nhiên không hề trang điểm, chiếc váy bông màutrắng càng tôn lên vẻ thuần khiết như một đóa hoa sen bình dị nở rộtrong ao, xinh đẹp động lòng người mà chẳng bị không gian bên ngoài quấy nhiễu..
"Chị họ, sắc mặt chị nhìn có vẻ không được tốt, có phải vừa rồi Thẩm Gia Dũng bảo muốn chia tay với chị không?"
Tô Thiến Tuyết giấu đi sự đố kỵ ghen ghét vào lòng, giả bộ nhướng mày quan tâm nói, "Nếu như lúc ấy chị có thể bình tĩnh không đi báo cảnh sát vuoan bọn em, không làm cho sự việc rối ren đến mức không thể cứu vãn thìem và Gia Dũng vẫn sẽ tiếp tục khoan dung để chị làm bạn gái trên hìnhthức của anh ấy."
Tô Duyệt từ từ quay đầu lại nhìn Tô Thiến Tuyết, "Cô tìm đủ mọi cách kéo tôi tới đây, chỉ để nói những chuyện này với tôi sao?"
"Chị họ, chị không có gì muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-duoc-tinh-yeu-dich-thuc/17403/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.