🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

  Hôm đó, Nhất Dao nhốt mình trong phòng đến tận tối. Cô không làm gì cả, chỉ ngồi ngây ra một chỗ ngắm cảnh vật dần chuyển đen bên ngoài cửa sổ.



Cạnh cửa sổ phòng cô có một cành cây bàng rất to, Nhất Dao nhớ mấy tháng trước trên thân cây vẫn đang xum xuê mầm non mà bây giờ đã phủ kín lá xanh rồi. Sắc trời nhạt đi theo thời gian, vòm lá níu giữ ánh sáng cuối của ngày xong vẫn phải lưu luyến buông tay đón vầng trăng lên.



Thành phố lên đèn, thắp sáng cả một vùng trời cất giữ những niềm mơ, niềm vui của con người.



Nhất Dao dựa vào thành giường, trong đầu chỉ có một mảnh hoang vắng cô độc.



Bông Tuyết dùng tay gảy cửa vào, chậm chạp đi tới bên cạnh cô, dụi đầu vào chân. Bấy giờ Nhất Dao mới thoát khỏi trạng thái ngơ ngác. Cô nhìn xuống, vài giây sau mới hoàn hồn, xem đồng hồ thì đã qua sáu giờ tối.



Giờ này là giờ ăn của Bông Tuyết, thế nên nó mới tìm cô.



Nhất Dao rốt cuộc cũng đứng dậy, vì ngồi quá lâu nên hai chân tê rần. Cô đứng một lúc chờ cảm giác đó qua đi rồi mới đi ra ngoài.



Khung cảnh phòng khách còn ảm đảm hơn cả trong phòng ngủ. Đồ đạc tựa như đang chìm vào giấc ngủ say, nồi súp và bát trong bồn rửa vẫn còn nguyên, trên ghế là chiếc áo khoác nam màu ghi bị bỏ quên.



Nhất Dao quay đầu đi, mở tủ tìm thức ăn cho Bông Tuyết.



Nửa tiếng sau, A Miễn gọi điện cho cô.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-anh-giua-muon-van-hoa-le/3290531/chuong-37.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Gặp Anh Giữa Muôn Vàn Hoa Lệ
Chương 37:
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.