Nhất Dao vội chạy đến tiệm thuốc gần nhất cạnh quán bar trước khi nó đóng cửa.
"Cho lọ thuốc sát trùng và một túi bông y tế."
Người bán thuốc lấy đồ cho cô, không kiêng dè ngáp một cái thể hiện sự mệt nhọc.
"Mười lăm đồng."
Cô nhanh chóc móc tiền túi ra trả, sau đó lại ôm đồ chạy đi.
Gió lạnh thổi vù vù, tuyết ngoài trời vẫn chưa ngừng rơi.
Lúc đến gần quán bar, bước chân của cô đột nhiên chậm lại, sau đó dần dần chuyển thành đi bộ. Cô nhìn người đàn ông đang ngồi hút thuốc ở bồn hoa cạnh cửa ra vào, màu trong đáy mắt nhạt đi.
Giản Quân ngẩng đầu, thấy cô, anh ta dập điếu thuốc, hai tay cho vào túi áo lẳng lặng nhìn cô.
Nhất Dao bước tới bồn hoa, để túi đồ vừa mới mua xuống, nửa chữ không nói.
Dưới ánh đèn vàng cam, vết thương trên mặt Giản Quân lúc rõ lúc ảo, khoé miệng bầm tím vương máu đỏ lấp lánh. Mắt và miệng bị đánh đến sưng tấy, trông vô cùng thảm thương.
"Lần sau đừng làm thế nữa." Cô nói.
Giản Quân nhìn cô, khoé miệng nâng lên giễu cợt: "Đừng làm thế? Em muốn bị tên kia chạm vào người à?"
Nhất Dao nhíu mày, vì tâm trạng mà giọng nhạt hẳn đi: "Ý tôi là, lần sau đừng xen vào việc của tôi nữa."
"..."
Giản Quân chớp mắt, hàm ý trong lời nói không rõ ràng: "Việc của em? Việc gì là việc của em?"
"Giản Quân." Cô nói: "Tôi không cần anh phải khiến mình bị thường vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-anh-giua-muon-van-hoa-le/3290500/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.