Tháng tám giữa hè, ánh mặt trời đặc biệt gay gắt. Conđường dưới ánh nắng chói chang nóng đến độ cơ hồ khiến người ta không thể đứngvững, đến giờ nghỉ trưa không ai muốn xuống lầu đi ăn, vì thế cơm hộp tiện lợitrở thành hàng hot.
Trong văn phòng tổng giám đốc Thiên Đô Quốc Tế, VươngHải Đằng lẫn Hoắc Mân đều không có mặt, Bạch Lộ một mình ngồi trước bàn làmviệc ở gian ngoài soạn thảo một công văn trên máy tính, tạm thời chưa bận tâmgọi cơm hộp.
Đương lúc bận rộn thì Tiểu Trịnh, kỹ sư mới vào củaphòng kỹ thuật, chạy đến gõ gõ cửa, đôi mắt mang theo ý cười, giọng điệu thânquen trước giờ: “Bạch Lộ, em gọi cơm chưa? Phòng kỹ thuật bọn anh đang gọi, cómuốn nhân tiện gọi luôn cho em một phần không?”
“Vâng, cảm ơn anh, em muốn một phần cơm thịt kho.”
Anh ta cười hì hì bước lại gần: “Chà, hóa ra em ănthịt nha, anh cứ tưởng mấy cô gái trẻ thời nay vì muốn giữ dáng nên chỉ ăn raudưa hoa quả thôi chứ.”
Cô mỉm cười nhàn nhạt: “Trước giờ em không có ănkiêng.”
“Ok, cơm thịt kho, anh nhớ rồi. Lát nữa gọi cơm đưađến phòng kỹ thuật bọn anh, anh sẽ mang qua cho em.”
“Vậy cảm ơn anh nhé.”
“Đều là đồng nghiệp với nhau, không cần khách sáo.”
Tiểu Trịnh ân cần như vậy, Bạch Lộ không khó đoán rađược nguyên nhân. Chẳng qua là yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu. Anh ta vừavào công ty không biết ngọn ngành về cô, bắt được cơ hội liền ra sức ân cầnniềm nở. Nhưng cô nghĩ, chẳng mấy chốc anh ta sẽ biết thôi.
Tiểu Trịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-anh-giua-hang-van-nguoi/125569/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.