Dưới màn đêm đen thẫm như mực, vô số ánh đèn nê-ôngnhóm lên từng chùm từng chùm như khói hoa, bảy sắc lung linh.
Trong một quán bar xô bồ hỗn loạn, hương khí tửu sắctràn ngập khắp nơi, tiếng người cười nói huyên náo ầm ĩ, vô cùng náo nhiệt.Nhưng trong một góc khuất ánh sáng lờ mờ, Dương Quang một mình nốc từng ngụmrượu tiêu sầu. Trên bàn một bình Hennessy VSOP đã vơi hết nửa, nhưng khuôn mặtanh vẫn không bị rượu nhuộm đỏ, trái lại còn tái nhợt một màu.
Trước đó ở nhà họ Dương, phản ứng đột nhiên chột dạkhông nói nên lời của Bạch Lộ dưới sự vặn hỏi truy ép từng bước của Thượng Vânrõ ràng đã chứng minh cô và cái vị cố vấn Chương kia thực sự tồn tại mối quanhệ không thể nói với người khác. Điều này khiến Dương Quang vốn không hề có sựchuẩn bị tư tưởng cảm giác như đang đi xuống cầu thang bỗng dưng bị hụt chân,cả người té xuống va đập liên tục, ngã vô cùng thê thảm đau đớn. Mà với vết thươngkín đáo không thấy máu này, chỉ có rượu mới là thứ thuốc tê cùng thuốc giảm đautốt nhất.
Một cô nàng áo tím trang điểm ăn mặc cực kỳ diễm lệchú ý đến Dương Quang đang một mình mượn rượu tiêu sầu trong góc tường, cô tadùng điệu bộ uyển chuyển đi qua, ngồi xuống bên cạnh anh, vừa nhìn anh vừa mỉmcười hỏi: “Anh đẹp trai, một mình ngồi đây uống rượu giải sầu nha! Có vẻ tâmtrạng anh đang rất tệ hả?”
Anh nào có tâm tình để ý đến cô ta: “Không phải chuyệncủa cô.”
Cô nàng áo tím càng thích thú nhìn anh, cất giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-anh-giua-hang-van-nguoi/125568/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.