"Mẹ... Mẹ nói gì vậy chứ!?"
Không những Triết Viễn mà ông Triết Đông Phong cũng không hiểu tại sao vợ mình có thể nói như thế. Lúc đầu ông còn cho rằng do bà nhận nhầm nên hiểu sai về Bùi Ánh Nguyệt. Nhưng khi đối diện trước mặt, bà lại có thể nói ra lời đó trước mặt ông và con trai.
"Hửm? Sao tôi nói mà cháu không đáp. Đừng nhìn Triết Viễn và mong nó giải vây. Hôm nay tôi xem trong nhà này, có ai chống lại tôi vì cháu!"
Hắc Tự Liên nhìn xem phản ứng tiếp theo của Bùi Ánh Nguyệt. Bà hi vọng rằng tối hôm đó thái độ của cô tại bệnh viện là bà nghĩ nhiều. Dù sao hôm nay tạo ít áp lực xem thử cô hành xử như thế nào. Nếu khôn khéo qua được, bà chắc chắn sẽ không phản đối. Nhưng trước hết bà phải đóng vai ác xem sao.
Đối diện với câu hỏi khó kia, Bùi Ánh Nguyệt như muốn điên tiết lên, nhưng ráng bình tĩnh kiềm chế. Thầm nghĩ trong trong đầu, sao bà ta có thể nói bản thân cô như thế chứ, bà ta không biết nể mặt khách là gì à? Cô vì con trai bà ta mà học chuyên ngành bản thân không thích, bu bám sau lưng Triết Viễn hệt như một cái đuôi. Luôn sợ anh sẽ thích người khác, không ngừng chau chuốt vẻ bề ngoài cho xinh đẹp nhất. Vậy mà, bây giờ Hắc Tự Liên lại nói bản thân cô dựa vào đâu mà xứng với con trai bà ta sao. Ha, cô tốn cả tuổi thơ bên anh ta, rốt cuộc bà ta còn muốn gì. Vừa nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-nham-noi-tuong-tu/3719485/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.