"Sao em có thể giận được chứ!"
"Cảm ơn em vì đã hiểu. Anh tin chắc bà ấy sẽ nhìn ra mặt tốt của em. Anh chắc chắn đấy!"
Triết Viễn vừa nói vừa ôm cô vỗ về an ủi, hi vọng cô sẽ hiểu cho anh.
Bùi Ánh Nguyệt tuy nghĩ như thế nhưng thâm tâm cô vẫn luôn chắc chắn rằng sẽ khiến cho mẹ của Triết Viễn nhìn ra được bà ta đã sai lầm như thế nào. Cô là người duy nhất xứng để đứng bên cạnh Triết Viễn. Đồng thời là
Triết phu nhân tương lai.
Khi tất cả ngồi vào bàn, chả ai nói với ai câu nào. Ngoại trừ việc ông Triết Đông Phong luôn gắp thức ăn cho bà
Triết và tươi cười mong bà hạ hỏa nói chuyện dễ nghe một chút. Triết Viễn không ngoại lệ, anh luôn lựa món ăn tốt cho sức khỏe đồng thời là món Bùi Ánh Nguyệt thích ăn, bó thức ăn nhiều đến mức không nhìn ra cơm ở đâu nữa. Ông Triết thấy vậy cũng không khỏi ngạc nhiên mà quay sang nói với con trai.
"Con bỏ gì toàn là rau vậy hả? Còn đầy chén như vậy con bé biết ăn từ đâu!"
"Không sao đâu bác Triết ạ! Cháu khá thích ăn rau nên anh ấy mới gắp cho thôi ạ!"
"Ăn nhiều rau cũng nên có ít thịt và cá vào chứ! Ăn như thế làm sao mà có sức để chữa bệnh cho người khác chứ!"
Ông Triết vừa nói vừa đem mắt nhìn về phía vợ mình. Dù sao Bùi Ánh Nguyệt cũng là bác sĩ chữa bệnh cứu người.
Nghề nghiệp tốt như vậy sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-nham-noi-tuong-tu/3719486/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.