Bắt đầu ngày mới dường như ai cũng bắt đầu có những nỗi lòng riêng. Triết Viễn dường như đang đối diện với nó.
Còn Tuyết Hoa có lẽ nỗi lòng lớn nhất của cô có lẽ là anh, nhưng thời gian không gặp biết đâu sẽ lặng sóng.
Như mọi hôm, từ lúc cô xuất viện đến nay thường giấc ngủ của cô sẽ kéo dài đến 8 giờ nếu quá giờ đó thì anh cô sẽ tới tận cửa đánh thức, còn không thì cuộc gọi video kiểm tra của ba hoặc mẹ. Dần như giúp cô hình thành giờ sinh học lúc nào lại không hay. Lúc này còn sớm khi cô đang năm ôm gấu của mình thì có cảm giác ai đó đang nhìn chằm chằm mình. Khi lý trí bị kéo về lúc nào không hay, mở mắt ra khuôn mặt của Bạch Yên nhìn chăm chằm khiến cô bất giác giật mình. Cô dùng gương mặt ngáy ngủ mà trách Bạch Yên.
"Sao hôm nay cậu qua sớm thế. Nhà lớn của cậu không nấu cơm à?"
"Mau dậy đi dạo phố với mình. Mình đến đây nhìn cậu được 5 phút rồi đấy. Sẵn đưa cậu đi ăn ngon bồi bổ thân thế".
"Để mình yên giấc tới 8 giờ là giúp mình bồi bổ rồi đấy. Ngoan, chiều rồi chúng ta đi đâu cũng được, yêu cậu!"
Bạch Yên nhìn cô nàng ngáy ngủ trước mắt không nhịn được mà tật lưỡi, lắc đầu ngán ngẩm liền lớn tiếng nói.
"Dậy đi, có bao nhiêu phút nữa đâu mà cậu ráng ngủ nữa hả. Dậy mình đưa cậu đi gặp Triết Viễn làm cậu xao xuyến. Nếu không thì mình sẽ tìm cho cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-nham-noi-tuong-tu/3719480/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.