"Chẳng phải bây giờ chúng ta đang ở Thượng Hải sao, bà chỉ cần hẹn một ngày rồi gặp mặt là được mà. Sao bây giờ lại ưu phiền thế kia".
Quả thật ông Triết Đông Phong không hiểu, họ đã gần 10 năm không gặp chả nhẽ có nhiều nguyên do khác đến vậy à.
Bà Hắc Tự Liên thì khác, nghe ông nói vậy ánh mắt cũng suy tư vài phần suy nghĩ rồi cũng đáp lời.
"Công việc quá bận rộn đấy. Haizzz, ông không thấy sao. Vả lại lúc tôi rảnh chắc gì có thể hẹn đúng dịp được".
"Không thử hẹn thì sao mà biết, đúng là hết nói nổi bà rồi".
Ông Triết cảm thấy lo lắng của bà quá thừa. Chỉ cần dành một buổi gặp là được cơ mà, nhất là những dịp lễ. Ông cũng không còn lý do gì để hỏi thêm.
Bên ngoài cửa nghe tiếng ô tô một lần nữa, cả hai người không cần hỏi cũng biết là ai. Bà Hắc nhìn đồng hồ treo tường thầm nghĩ chắc Triết Viễn đã đưa Bùi Ánh Nguyệt tới nhà rồi mới về đây mà. Ông Triết thì không hiểu tại sao vợ mình đi vào thăm con làm xong thì tính tình khó chịu ra hẳn. Lúc này con về trùng hợp ông cũng muốn hỏi chuyện xem. Trước đó ông cũng không quên dặn người giúp việc.
"Thím Trương, xem ra Triết Viễn đã về tới nơi rồi. Thím đi hâm nóng ít thức ăn và làm thêm món ngọt gì đó để cả nhà vào ăn cho vui".
"Tôi hiểu rồi ông chủ".
Thím Trương là người làm lâu năm, thấy rằng ít khi Triết gia ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-nham-noi-tuong-tu/3719479/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.