Hai năm trước, Tần Minh Tùng lên Kinh thành cầu học.
Bạch Thúy Vi vốn định cùng hắn đi, tránh xa hết thảy những rối ren nơi Phủ Huệ Châu, mọi việc sắp xếp đâu vào đấy. Nào ngờ Tống Tú như hồn ma vất vưởng, cứ bám riết không buông. Cuối cùng, Tần Minh Tùng chẳng mang theo ai, một mình lên đường đi Kinh.
Tống Cẩm khẽ nhắc Tiểu Lưu thị:
“Tứ phòng vốn chẳng thiếu bạc, đừng thật tin lời A nãi nói.”
“Ta biết, ta có chừng mực mà.”
Tiểu Lưu thị nhướng mày, giọng có chút đắc ý.
Nhị phòng hiện vẫn ở trong căn nhà cũ.
Lúc đầu là để tránh mặt Bạch Thúy Vi, sau khi nàng ta không còn nữa, Tiểu Lưu thị cũng chẳng muốn quay về.
Xa được lão Lưu thị, cuộc sống quả thật dễ chịu hơn nhiều.
…
Mấy ngày sau, Tống Cẩm đi một chuyến lên huyện thành đến Tế Phương Dược Phường.
Ngoài việc gặp lại Ngân Lung, nàng còn bất ngờ thấy cả Kim Linh.
Kim Linh suýt nữa mừng đến phát khóc, vừa thấy Tống Cẩm liền ôm chặt lấy nàng không buông:
“Tiểu tiểu thư, có phải người quên mất ta rồi không, bao lâu nay chẳng thấy bóng dáng, cũng không có lấy một tin tức gì!”
Tống Cẩm hơi chột dạ, nhỏ giọng biện giải:
“Chu Vị không nói với người về ta sao?”
Kim Linh liếc nàng một cái:
“Con ta là con ta, còn người là người! Nhìn dáng vẻ người thế này, tám phần là chẳng hề để Linh di ta trong lòng.”
Tống Cẩm bật cười, khoác tay qua vai Kim Linh:
“Không đâu, ta vẫn luôn nhớ đến Linh di. A Vị gửi đồ về, phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-hai-duong-xuan/4856704/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.