Thương đội dần cập bến cảng.
Tự nhiên cũng không phải là ngồi yên không làm gì.
Ngay khi thuyền vừa chạm bến, đã có thương nhân tìm đến, đều là vì hàng hóa trên thuyền của bọn họ.
Hôm qua, Tống Cẩm vừa mới cùng một thương nhân người Lưu Cầu quốc bàn bạc xong vụ giao dịch, nay lại xảy ra biến cố.
Đối phương thất tín, không giữ lời.
Tống Cẩm cũng không thể cưỡng ép người ta làm ăn, nhưng hàng hóa trên thuyền thì vẫn phải tiêu thụ, nàng liền nói:
“A Luân, hãy truyền tin này ra ngoài, chắc không bao lâu sẽ có khách tìm đến thôi.”
Hàng trên thuyền chủ yếu là tơ lụa và đồ gốm sứ.
Ngoài ra còn có sơn khí Huệ Châu, trà, huy mực cùng với ô giấy dầu.
Hôm qua đã bán đi một phần.
Số còn lại vốn định đổi lấy mã não, trầm hương, hồ tiêu vv…
Vừa thả tin ra, chờ các thương nhân khác tới trao đổi, thì lại xảy ra chuyện bị Liễu gia cướp mất mối, mà người ta lại là làm ăn chính đáng, chẳng ai có thể trách được.
Tống Cẩm lại gọi Tần Bát đến, dặn rằng:
“Đi tra xem Liễu gia tới Phúc Châu là vì việc gì?”
Nói xong lại phát hiện Tần Bát vẫn chưa động đậy.
Tống Cẩm nghi hoặc hỏi:
“Sao thế?”
“Có người đang theo dõi rồi, không cần chúng ta động thủ.”
Tần Bát gãi mũi, có chút ngượng ngùng nói,
“Công tử từng dặn, bảo chúng ta đừng xen vào chuyện này.”
Tống Cẩm thoáng ngẩn người.
Phải rồi, nàng đã hứa với Tần Trì sẽ không điều tra.
Đã có người theo dõi thì thôi vậy.
Nàng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-hai-duong-xuan/4856691/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.