Chu gia thật đúng là xui xẻo.
Bị Tống Cẩm để mắt suốt mà không hiểu mình đã đắc tội nàng ở chỗ nào.
Một đội thuyền mà nàng đoạt được, không chỉ là một hai chiếc — mà là hai mươi lăm chiếc đại thuyền, kèm theo toàn bộ thủy thủ và người lái chính.
Nghe nói Chu gia có ba đội thuyền trên biển, nay mất đi một đội, chẳng khác nào tổn gân động cốt.
Tống Cẩm không sợ bọn họ phản bội, vì tất cả đều đã ký khế bán thân, chỉ cần khế ước nằm trong tay nàng, không ai dám manh động.
Chỉ trong vòng hai năm ngắn ngủi, cái tên Tống Cẩm đã vang dội khắp thương giới, người người đều bàn tán, cố gắng tra tìm lai lịch của vị thương chủ thần bí ấy.
Nhưng hành tung của nàng cực kỳ kín đáo, ngay cả người thân cận bên cạnh, ra ngoài cũng đều dùng thân phận và danh xưng giả.
…
Còn tại kinh thành, Tần Trì, kể từ ngày Tống Cẩm rời đi, bỗng nhiên thay đổi hẳn tác phong trước đây.
Từ một người trầm lặng, hắn bắt đầu bộc lộ tài năng, chỉ trong hai năm đã tốt nghiệp Quốc Tử Giám.
Các đại nho trong Giám đều hết lời ca tụng, khiến danh tiếng hắn vang khắp kinh thành — với thân phận tú tài, mà có thể áp đảo cả một đám cử nhân, khiến người người kinh ngạc.
Danh vọng ấy nhanh chóng lọt vào tai không ít quyền quý, thậm chí lan đến cả hoàng thượng.
Rất nhiều người muốn chiêu nạp Tần Trì, song hắn đều từ chối hết thảy.
Bởi vậy, có kẻ hẹp hòi sinh lòng oán hận, muốn “dạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-hai-duong-xuan/4856690/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.