Đêm ấy, Tần gia Câu có một vị khách thần bí ghé thăm.
Hoặc có thể nói, trong phòng của Tần Trì đột nhiên xuất hiện thêm một người.
Kẻ đến mình khoác cẩm y ngọc đới, đầu đội tử ngọc quan quý hiếm, mái tóc đen dài buông thẳng như thác, rủ xuống tận thắt lưng.
Cử chỉ người ấy ung dung, từng bước đi đều toát ra vẻ tao nhã, cao quý.
Lúc này, khóe môi y cong nhẹ, ánh mắt chan chứa ý cười, lặng lẽ nhìn hai đứa bé đang say ngủ trên chiếc giường nhỏ đôi.
Hôm nay là ngày đầy tháng của đôi long phượng thai, Hách Liên Phổ không muốn bỏ lỡ. Ban ngày không tiện tới, đành chọn đêm xuống mà ghé qua.
Từ trong ống tay áo, y lấy ra một tờ giấy, đưa cho Tần Trì.
Tần Trì nhận lấy, cúi mắt nhìn.
Trên giấy viết hai hàng chữ: Lâm Chương (临漳),Thanh Hoan (清欢).
Hai cái tên này, Hách Liên Phổ đã suy nghĩ nhiều ngày mới định ra được. Y còn đặc biệt sai người chế tác hai miếng ngọc bội dương chi bạch ngọc tinh xảo — một chiếc khắc hình kỳ lân cho bé trai, một chiếc khắc hình bàn si cho bé gái.
Trên mỗi miếng ngọc đều có khắc danh tự của hai đứa trẻ.
“Đợi đến khi thời cuộc yên ổn, hai đứa bé sẽ đổi sang họ Hách Liên.” — Giọng Hách Liên Phổ bình thản, song lại không hề mang ý thương lượng.
Một nông hộ, sao có thể cùng hoàng tộc bàn điều kiện được? Tần Trì chỉ khẽ cười, gấp tờ giấy lại, nói:
“Cữu cữu, ta nghe theo ý nương thân.”
Hách Liên Phổ cũng chẳng lấy đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-hai-duong-xuan/4846458/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.